Ngày buồn...
Một ngày nắng nóng... oi như mùa hè.. giữa cái trời đông hà nội.... Hôm nay tôi thi học thuộc lòng... không hiểu do tâm lý hay thầy giáo dọa mà cái môn này lại đáng sợ đến thế... nó lấy đi của tôi sự tự tin thường có... để tôi bước vào phòng thi với tâm trạng sợ vãi lúa... tâm lý làm bài bị ảnh hưởng lại còn vào cái bài nghiệt... dài kinh khủng... tôi chỉ còn biệt dùng hết sức lực để làm....gần hết giờ... tôi không thể nhớ ra được cái tên phương pháp.... và thế là... chuyện tồi tệ lại đến....
,,, đề nghiệt mà.... lúc đấy hỏi thằng nào cũng lắc đầu ngao ngán.... Đến lúc này.... ánh mắt sợ hãi đã đến...hiện lên trong đầu tôi là ánh mắt của thằng e cùng phòng thi đại học 4 năm trước ...Ngày đấy, 2 ae cùng 1 phòng thi đại học mà tôi không thể nào cứu được nó... đành ngậm ngùi nhìn nó nộp bài trắng....
.... Đúng ra tôi đã quên lâu zùi vì nó đã là chuyện của gần 4 năm về trước....nhưng cái ngày chết tiệt hôm nay.... nó đã quay lại quay lại theo cách không thể tồi tệ hơn... tại sao vậy.. Ám ảnh tôi ư??? .....muốn tôi mang sự sợ hãi này đến khi nào nữa đây???
.... tại sao...nó như kiểu đồng đội ngã xuống vậy trước mặt mình vậy....tôi muốn quên... tôi đã quên... và bây h nó lại đến.....
,,, đề nghiệt mà.... lúc đấy hỏi thằng nào cũng lắc đầu ngao ngán.... Đến lúc này.... ánh mắt sợ hãi đã đến...hiện lên trong đầu tôi là ánh mắt của thằng e cùng phòng thi đại học 4 năm trước ...Ngày đấy, 2 ae cùng 1 phòng thi đại học mà tôi không thể nào cứu được nó... đành ngậm ngùi nhìn nó nộp bài trắng....
.... Đúng ra tôi đã quên lâu zùi vì nó đã là chuyện của gần 4 năm về trước....nhưng cái ngày chết tiệt hôm nay.... nó đã quay lại quay lại theo cách không thể tồi tệ hơn... tại sao vậy.. Ám ảnh tôi ư??? .....muốn tôi mang sự sợ hãi này đến khi nào nữa đây???
.... tại sao...nó như kiểu đồng đội ngã xuống vậy trước mặt mình vậy....tôi muốn quên... tôi đã quên... và bây h nó lại đến.....
Nhận xét
Đăng nhận xét