Tâm hồn của đá
Có một thời nghỉ hè.... Ông anh học xây dựng về nhà mình chơi...Thi thoảng a ý lại : Đừng sống giống như hòn đá...giống như hòn đá "
Mình nghĩ, quái... a ý học nhiều quá nên đầu óc có vấn đề à... Người thì sao mà sống giống hòn đá được ^^
Từ khi mình biết tới rock mới hiểu tái sao anh mình lại như vậy... bây h a ấy đã mọc râu và gia đinh, nhưng ngọn lửa rock vẫn còn trong tim... mình đoán vậy...
P/s: âm nhạc là 1 công cụ để giải trí... lúc phải gào thét để xả hơi... lúc phải dịu dàng sâu lắng trong những ca khúc êm dịu, ý nghĩa... chứ đừng sướt mướt... mệt lắm....
Nhưng bây h mình thích rock êm dịu nhẹ nhàng hơn... chẳng lẽ mình đã có tuổi???
Nhận xét
Đăng nhận xét