500 day of summer

" Cuối cùng, TOM cũng nhận ra rằng, chẳng có phép lạ nào cả, cũng chẳng có cái gì gọi là số phận, chẳng có gì được trù định trước cả".
---
Hầu hết các ngày trong năm chẳng có gì đặc biệt, bắt đầu và kết thúc mà chẳng có gì đáng nhớ xảy ra cả
Hầu hết, một ngày không thể ảnh hưởng đến cả cuộc đời được.
Hôm nay, 01-05, Thứ 6, nếu Tom học được điều gì, thì k thể gán nghĩa cho nó được.
Sự ngẫu nhiên - đó là tất cả! 


-----



500 days of summer - Một câu chuyện tình yêu không theo mô tuýp cũ, một câu chuyện tình yêu hiện đại, ít nhất là theo quan điểm của mình. Đầy đủ hết cả thảy những hỉ-nộ-ái-ố.

Rốt cuộc điều gì đã đưa Tom và Summer đến với nhau, và rốt cuộc điều gì đã đẩy họ ra xa nhau?
Phải chăng sự đồng điệu giữa 2 tâm hồn trong một khoảnh khắc nào đó đã chỉ đường cho họ đến với nhau, liệu có thể gọi đó là tình yêu khi chính Summer luôn nói rằng "We are just friends".

Điên cùng nhau, nổi loạn cùng nhau và lặng cùng nhau. Mình đã từng nói điều này với bạn kia khi bản nói rằng "Từ thích lên yêu còn xa lắm đấy", mình trả lời "I only like you, not love".

Thật lòng, mình vẫn nghĩ Tom và Summer vốn dĩ không sinh ra để dành cho nhau - ở vị trí là người tình, là vợ chồng, là những người có thể sống hạnh phúc bên nhau cả đời. Một Summer quá phóng khoáng và một Tom luôn lo sợ ngày nào đó anh sẽ mất cô, người con gái mà anh yêu.
Yêu thôi, cứ yêu thôi có được không? Là xúc cảm, là những xúc cảm khi ở bên nhau, dữ dội và nhẹ nhàng.

Nhưng Tom và Summer sinh ra là để cho nhau biết được, đôi khi tồn tại thứ tình cảm đáng trân quý hơn là tình yêu, một thứ tình cảm không thể gọi tên. Họ đến với nhau, họ rời xa nhau và họ biết trong một phút giây nào đó của cuộc đời, họ đã chạm ngưỡng của thủy chung.

Lại một lần trích dẫn câu nói của Sâu mà mình rất tâm đắc "THÀNH THẬT MÀ NÓI, THỦY CHUNG KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP CHỈ YÊU MỘT NGƯỜI, KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI. MÀ LÀ CHỈ YÊU MỘT NGƯỜI TRONG MỘT THỜI ĐIỂM. MÃI MÃI TRONG KHOẢNH KHẮC ĐÓ, CHỈ CÓ DUY NHẤT MỘTNGƯỜI!”

Vậy thì chuyện tình của Tom và Summer dù có được gọi là “chuyện tình” hay không thì điều không thể chối cãi là, họ đã có những giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời này. Và đó là điều đáng trân quý hơn tất cả.

Ở mỗi thời điểm, mỗi người chúng ta đều bước vào cuộc đời nhau với một lý do nào đó. Như việc Summer đến cho Tom thấy rằng “hạnh phúc” là có tồn tại và việc cô ra đi đã giúp Tom trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hay việc Tom xuất hiện trong đời Summer đã cho cô thấy được “tình yêu” đẹp biết bao nhiêu, hà cớ gì cô cứ phải bắt bản thân ám ảnh với cái nhân duyên không vững bền của ba mẹ cô.

Và cuối cùng họ đã tìm được hạnh phúc, tưởng chừng như hạnh phúc không nằm ở nhau, nhưng thật ra họ đã tìm thấy hạnh phúc qua chính đối phương và chính bản thân họ.


Vấn đề không phải là sớm hay muộn, hợp hay tan; mà vấn đề nằm ở chỗ giữa dòng đời với những người và người này, có mấy ai có được cái nhân duyên tìm thấy được nhau?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến