Đêm
đêm đã đuổi chiều đi
phố vẫn buồn như thế
ông lão ngồi ngủ mê
trên bậc thềm lát đá
anh thợ say nghiêng ngả
sau một lời trách oan
cô gái bỏ đi hoang
sau hiểu nhầm cãi vã
bà mở sạp trà đá
ngay góc hè ngã tư
xấp vé số hững hờ
ở trong tay thằng nhóc
một sĩ tử đứng khóc
bên thành cầu Long Biên
đáy mắt ai muộn phiền
rơi trên gánh đồng nát
xé ngang một tiếng hát
là còi tàu trên sông
ánh chớp lóe đằng đông
người vừa trông vừa chạy
ào ào tiếng nước máy
xối trên sân chung cư
có cái chậu gần hư
đem bít lại dùng tiếp
ông lão ngủ thiêm thiếp
trên thềm nhà người ta
giật mình thoát mộng ra
đêm vẫn trùm tất cả
--- NHƯỢC LẠC---
Nhận xét
Đăng nhận xét