Lucas Shaw
Anh rời sân trên cáng với chiếc chân gãy gập, một bức ảnh đắt giá được chụp lại, in rõ vết lệ chảy dài từ khóe mắt anh. Hình ảnh đó găm chặt vào trong tim những người yêu quý Manchester United. Khiến họ run rẩy theo chàng trai ấy.
Sau ngày mai, không ai nhắc đến trận Man United để thua PSV 1-2 nữa, không tờ báo nào đi phân tích vì sao “Quỷ đỏ” thua 1-2, không ai bận tâm đêm qua MU đã đá thế nào.Tất cả chỉ nhắc về chấn thương khủng khiếp Luke Shaw, dừng lại để cầu nguyện cho Luke Shaw. Kể cả những cổ động viên đối địch. Hôm nay, mọi thứ vô nghĩa trước bi kịch mà hậu vệ trẻ người Anh với mái tóc vàng phải nhận.
Bao nhiêu kỳ vọng trong mùa giải mới, bao nhiêu hy vọng cho một tương lai rực rỡ cuối cùng tan vỡ. Anh ngã xuống vào những ngày đẹp nhất từ ngày khoác áo “Quỷ đỏ”. Hình ảnh anh gào lên với đôi chân cong vòng trở thành một sự ám ảnh, hệt như mũi kim đau đớn xuyên thẳng vào trong lòng các fan MU. HLV Van Gaal đã kể lại rằng “Ở trong phòng thay đồ và thở bằng máy oxy, Luke đã khóc rất nhiều.”
“Bóng đá là trò chơi của những người đàn ông”. Và những chấn thương rùng rợn là minh chứng của câu nói ấy: Djibril Cisse hai lần gãy chân, Eduardo da Silva ngã xuống và không bao giờ trở lại được nữa, Aaron Ramsey cũng phải nhận một chấn thương kinh hoàng tương tự, và có một người nữa, một người con của Man United, gãy cổ chân và ngồi ngoài 7 tháng, nhưng đã trở lại trong vinh quang của kẻ chiến thắng: cầu thủ tóc bạch kim Alan Smith. Cũng như Shaw hôm nay, Alan khi ấy đang là thần tượng mới của sân Old Trafford, khi mùa giải mới đẹp tựa ánh bình minh hứa hẹn được bắt đầu, thì anh ngã xuống. Nhưng Alan đã đứng dậy, bằng quyết tâm và tinh thần chiến đấu không mệt mỏi.
Luke Shaw, nếu bóng đá là trò chơi của những người đàn ông, thì phải là những người đàn ông dũng cảm. Nếu anh đã tới Old Trafford để nhìn vào phòng truyền thống và thấy bức hình của Alan, thì hãy nhớ rằng có một Alan Smith cũng gánh chịu bi kịch để đứng dậy. Nước mắt hôm nay, là viên gạch xây chắc ngày mai, chàng trai !
- Dũng Phan -
-----------------------------------
Tôi là fan MU, nhưng ngày tôi nhìn Ramsey gãy chân, tôi cũng bị ám ảnh suốt. Người gây nên tội - Shawcross khóc nấc khi thấy pha vào bóng của mình có thể khiến Ramsey mất hẳn sự nghiệp. Báo Anh đưa tin Shawcross lúc đó choáng váng đến nỗi phải nhờ mẹ đến đưa về nhà. Sau này khi Ramsey trở lại, tôi vui khôn tả. Cậu ấy đã vượt qua được cơn sóng gió.
Thể thao và những chấn thương là chuyện không thể tránh khỏi. Đó là may rủi của một đời người khi tham gia thi đấu. Nhưng trong đối kháng, chỉ cần ác ý một chút là có thể khiến đối thủ đau đớn kinh khủng. Bởi thế, chơi bất cứ một môn đối kháng nào, vẫn cần phải có đạo đức, thượng võ, và tình người.
Hôm qua tôi thấy không chỉ fan MU, những người bạn của tôi fan Liver, Chelsea, Man City, Barca, Real những người có thể mùa giải trước nhìn nhau đối đầu tóe lửa, hôm nay gạt bỏ mọi thứ để chúc cho Luke chóng bình phục. Đó mới là thứ thông điệp mạnh mẽ nhất của người hâm mộ với trái bóng tròn: Sự sẻ chia.
Thật ra không có cái gì gắn kết chúng ta, đặc biệt những thằng con trai như thể thao cả. Chúng ta có thể đứng hai bên chiến tuyến. Nhưng có thế nào, chúng ta vẫn là những con người. Một hình ảnh cảm động không kém của ngày hôm qua là khi Shaw rời sân, tất cả mọi người đều đứng lên để vỗ tay động viên anh.
Chúc anh em mạnh giỏi, chân cứng đá mềm. Be Brave Luke!
Sau ngày mai, không ai nhắc đến trận Man United để thua PSV 1-2 nữa, không tờ báo nào đi phân tích vì sao “Quỷ đỏ” thua 1-2, không ai bận tâm đêm qua MU đã đá thế nào.Tất cả chỉ nhắc về chấn thương khủng khiếp Luke Shaw, dừng lại để cầu nguyện cho Luke Shaw. Kể cả những cổ động viên đối địch. Hôm nay, mọi thứ vô nghĩa trước bi kịch mà hậu vệ trẻ người Anh với mái tóc vàng phải nhận.
Bao nhiêu kỳ vọng trong mùa giải mới, bao nhiêu hy vọng cho một tương lai rực rỡ cuối cùng tan vỡ. Anh ngã xuống vào những ngày đẹp nhất từ ngày khoác áo “Quỷ đỏ”. Hình ảnh anh gào lên với đôi chân cong vòng trở thành một sự ám ảnh, hệt như mũi kim đau đớn xuyên thẳng vào trong lòng các fan MU. HLV Van Gaal đã kể lại rằng “Ở trong phòng thay đồ và thở bằng máy oxy, Luke đã khóc rất nhiều.”
“Bóng đá là trò chơi của những người đàn ông”. Và những chấn thương rùng rợn là minh chứng của câu nói ấy: Djibril Cisse hai lần gãy chân, Eduardo da Silva ngã xuống và không bao giờ trở lại được nữa, Aaron Ramsey cũng phải nhận một chấn thương kinh hoàng tương tự, và có một người nữa, một người con của Man United, gãy cổ chân và ngồi ngoài 7 tháng, nhưng đã trở lại trong vinh quang của kẻ chiến thắng: cầu thủ tóc bạch kim Alan Smith. Cũng như Shaw hôm nay, Alan khi ấy đang là thần tượng mới của sân Old Trafford, khi mùa giải mới đẹp tựa ánh bình minh hứa hẹn được bắt đầu, thì anh ngã xuống. Nhưng Alan đã đứng dậy, bằng quyết tâm và tinh thần chiến đấu không mệt mỏi.
Luke Shaw, nếu bóng đá là trò chơi của những người đàn ông, thì phải là những người đàn ông dũng cảm. Nếu anh đã tới Old Trafford để nhìn vào phòng truyền thống và thấy bức hình của Alan, thì hãy nhớ rằng có một Alan Smith cũng gánh chịu bi kịch để đứng dậy. Nước mắt hôm nay, là viên gạch xây chắc ngày mai, chàng trai !
- Dũng Phan -
-----------------------------------
Tôi là fan MU, nhưng ngày tôi nhìn Ramsey gãy chân, tôi cũng bị ám ảnh suốt. Người gây nên tội - Shawcross khóc nấc khi thấy pha vào bóng của mình có thể khiến Ramsey mất hẳn sự nghiệp. Báo Anh đưa tin Shawcross lúc đó choáng váng đến nỗi phải nhờ mẹ đến đưa về nhà. Sau này khi Ramsey trở lại, tôi vui khôn tả. Cậu ấy đã vượt qua được cơn sóng gió.
Thể thao và những chấn thương là chuyện không thể tránh khỏi. Đó là may rủi của một đời người khi tham gia thi đấu. Nhưng trong đối kháng, chỉ cần ác ý một chút là có thể khiến đối thủ đau đớn kinh khủng. Bởi thế, chơi bất cứ một môn đối kháng nào, vẫn cần phải có đạo đức, thượng võ, và tình người.
Hôm qua tôi thấy không chỉ fan MU, những người bạn của tôi fan Liver, Chelsea, Man City, Barca, Real những người có thể mùa giải trước nhìn nhau đối đầu tóe lửa, hôm nay gạt bỏ mọi thứ để chúc cho Luke chóng bình phục. Đó mới là thứ thông điệp mạnh mẽ nhất của người hâm mộ với trái bóng tròn: Sự sẻ chia.
Thật ra không có cái gì gắn kết chúng ta, đặc biệt những thằng con trai như thể thao cả. Chúng ta có thể đứng hai bên chiến tuyến. Nhưng có thế nào, chúng ta vẫn là những con người. Một hình ảnh cảm động không kém của ngày hôm qua là khi Shaw rời sân, tất cả mọi người đều đứng lên để vỗ tay động viên anh.
Chúc anh em mạnh giỏi, chân cứng đá mềm. Be Brave Luke!
Nhận xét
Đăng nhận xét