Phong vân
Ngày mùng 1 đầu năm, thời tiết trong trẻo, xin kính chúc chư vị bằng hữu một năm mới an khang thịnh vượng.
Người ta nói rằng con người sẽ chết 3 lần. Lần chết đầu tiên là khi người đó chết về mặt sinh học. Lần chết thứ hai là khi hạ táng, xã hội không còn vị trí cho người đó nữa. Lần chết thứ ba là khi người thân, bạn bè, những người cuối cùng nhớ về người đó cũng quên mất người đó. Một tác phẩm truyện tranh chẳng phải cũng như thế sao. Dù có dài kì đến đâu cũng có lúc phải kết thúc. Tất cả chúng ta trong năm 2017 vừa qua đã cùng Phong Vân trải qua một lần "chết". Quả thật mà nói, lần "chết" này thực sự sảng khoái. Sau gần 14 năm gắn bó, gần như dành trọn tuổi thanh xuân cho Phong Vân, nay đã có thể cùng nhau đi đến cuối con đường.
Nhớ lại ngày con nhỏ, vẫn thường tự đặt mình vào truyện, thường xuyên tưởng tượng cảnh bản thân bước trên đường phố, xung quanh tấp nập người qua lại. Thỉnh thoảng trên đường sẽ xuất hiện vài chú ngựa phi nước đại, cưỡi trên lưng là những lãng khách giang hồ. Lại tưởng tượng đứng tại rừng trúc, giữa màu xanh ngút ngàn mà mộc mạc, hướng mắt ngắm nhìn từng lá trúc bay lượn theo gió. Quân tử, thẳng thắn, cứng cỏi, kiên cường. Phía xa xa là một tiểu cư nhỏ đơn sơ, mộc mạc giản dị, thanh sạch. Cảnh vật yên bình nhưng lại toát lên vẻ cô cao, cùng với tiếng hồ cầm như có như không, dường như che giấu một nỗi buồn da diết. Tôi chậm rãi đốt lên một ngọn lửa, dán lên tường một tờ giấy đỏ, lại pha một ấm trà nóng, nhìn cả không gian một màu u buồn bỗng thêm phần ấm áp, sinh khí.
Rồi lại đến một nơi, gặp một người lang bạt, nhẹ đưa anh ta một chiếc khăn choàng. Khăn choàng quấn lại, ngăn cách khỏi bóng tối, ngăn cách với cả nỗi đau...
Ước vọng tha thiết được can thiệp vào tình tiết truyện, được đồng cảm, giúp đỡ những nhân vật trong truyện giờ không còn cháy bỏng đến thế. Bởi vì, con người rồi cũng sẽ trưởng thành, phải đương đầu với sóng gió cuộc đời, phải gánh vác trách nhiệm, thế nên những ngây thơ, những tình cảm ngày nhỏ đành phải gói gọn lại, giấu thật chặt trong tim. Dẫu sao cũng cảm ơn vì đã đi cùng nhau một đoạn đường dài như thế. Tôi không cầu gì hơn, chỉ mong có thể tiếp tục cùng Phong Vân, cùng các huynh đệ trải qua đủ 3 lần "chết" của Phong Vân.
Một lần nữa, xin kính chúc chư vị bằng hữu một năm mới an lạc.
Nhận xét
Đăng nhận xét