Ladakh: Nơi không có trong sự thực

Ladakh: Nơi không có trong sự thực

Tớ sẽ đăng dần chi tiết từ A-Z những gì về Ladakh tại album này, với góc nhìn của 1 người chụp ảnh.

Ladakh là một vùng đất thuộc bang Jammu và Kashmir của Ấn Độ, nằm trải dài từ dãy núi Kuen Lun tới dãy Himalaya về phía nam. Nền văn hóa và lịch sử của vùng đất hoang vu này có liên quan chặt chẽ với Tây Tạng. Nếu trong đời có lần nào đó bạn "nhắm mắt đưa chân" thì hãy là quyết định tới khám phá vùng đất này. Nếu ai đã từng xem bộ phim “3 Idiots” , hẳn sẽ bị ấn tượng bởi vẻ đẹp không có trong sự thực của địa điểm xuất hiện trong phim

LỊCH TRÌNH ĐI LADAKH THẾ NÀO LÀ HỢP LÝ?

Câu hỏi này đầu tiên phải phụ thuộc vào bạn, bạn đến đây du lịch, chụp ảnh, đi xe máy, hay thích có quãng đường đi bộ hay du lịch tâm linh...

Nhưng theo tớ trong khoảng thời gian 13 ngày đổ lại. Bạn hãy lựa chọn đi Srinagar - Kargil - Lamayuru - Leh - Nubra - Pangong - Tso Moriri Lake.

Và nên bỏ qua Karsha - Thongde - Padum ( phía dưới bên trái). Nơi đây thích hợp cho ai đi bộ trải nghiệm hơn. Đường xa và lại là đường độc đạo vào rồi lại ra bằng đường cũ. Rất mất thời gian trong khi cảnh đẹp, con người thì các nơi còn lại lại có thừa.

Các địa điểm kia bạn hoàn toàn có thể đi 1 đường, về bằng đường khác cực ấn tượng . Bạn có thể đi từ Leh vượt đèo cao nhất thế giới sang Nubra rồi lại đi đường khác ven sông rất chất sang hồ Pangong rồi lại về Leh. Hay ví dụ bạn đi Tso Moriri từ Leh bạn có thế đi đường ven sông qua cây cầu đóng phim 3 chàng ngốc và lại về bằng 1 con đường vượt đèo hơn 5000m, phê pha hơn nhiều :)

NÊN ĐI LADAKH VÀO THỜI GIAN NÀO

Ai mà chả thế, lần đầu đến đâu đó chỉ muốn đi thời gian đẹp nhất với mình, rồi an toàn, rồi rảnh rỗi...

Ladakh là miền đất của những con đèo, cao ngút trời, toàn hơn 4000m, đèo nào cũng có thế chữ La gắn liền cũng giống như tên La Dakh vậy, kiểu Chiềng nọ chiềng kia ở miền núi, hay IA rồi Đắc ở Tây nguyên.

Cứ lên cao 100m thì nhiệt độ giảm khoảng 0,6 độ, 1000m là đi toi 6 độ C. Vì vậy mùa lạnh từ tháng 11 đến tháng 4 là rất chi lạnh, các con đường toàn băng tuyết, các con đèo bị đóng cửa, không đi được, hồ đóng băng, thời gian này hiếm du khách đến Ladakh. Tớ cũng thích chụp sông băng nhưng chắc phải để những chuyến thứ 3 thứ 4 gì đó.

Ladakh là một trong những nơi đẹp nhất trên thế giới, thới tiết cũng rất khắc nghiệt. Đất đai trong vài tháng bị chôn vùi dưới tuyết trong mùa đông. Vào tháng Năm và tháng Sáu những du khách đầu tiên đến thăm vùng đất khi những con đường mở ra. Khi nắng ấm lên. Do vậy từ tháng 5 đến tháng 10. Đây là thời gian thích hợp cho đa số, các con đường đều được thông tuyến, nắng và không quá lạnh. Đặc biệt an toàn là từ tháng 6 đến hết tháng 8.

Tuy nhiên lưu lượng du lịch bắt đầu suy yếu và vào cuối tháng Chín. Vào tháng 10, còn giảm hơn nữa khi nhiệt độ dần về 0 độ, khoảng đầu tháng 10 bắt đầu có tuyết nhiều nơi, sự xuất hiện của mùa đông khắc nghiệt. Tháng 11 thì Ladakh băng giá.

Tuy nhiên, Ladakh lại món quà tuyệt đẹp cho những người may mắn dám ghé thăm vào cuối tháng 9 sang đầu tháng 10; những màu sắc mùa thu tuyệt đẹp của Ladakh, lá vàng như mê mải, Ladakh rực rỡ sắc màu. Lá vàng, đỏ, xanh, tuyết trắng, nắng vàng, trời xanh và lạnh. Đó là lúc những người đam mê chụp ảnh như chúng tôi lại lên đường... Nhưng vào khoảng thời gian này bạn cũng xác định phải trả giá nếu chẳng may có tuyết rơi, các con đèo bị cấm, hoặc phải chờ đợi, thậm chí bay về Dehli cũng khó. Đoàn đi trước chúng tôi khoảng 3 hôm bị dính chưởng không thể qua đèo cao nhất. 1 đoàn khác thì bị hoãn chuyến không bay về Dehli được... Rất may, chúng tôi đã là những người
rất may mắn, trở về đúng lịch trình, gặp đủ thứ mình mong muốn.

Thay mặt các anh chị em LPA. Xin chân thành cám ơn anh Hoa Ha , anh Thắng Thế Lê và anh Ngo Quang Minh ... đã tư vấn, giúp đỡ rất nhiệt tình!

SỐC ĐỘ CAO KHI ĐẾN LADAKH
Acute Mountain Sickness (AMS):

Sốc độ cao là 1 điều rất quan trọng ảnh hưởng đến sức khỏe và thậm chí tính mạng của bạn khi bạn đi ở những nơi độ cao toàn 3,000m - 5000m như Ladakh. Không đùa đc đâu nhé.

Và khi đến Ladakh lần đầu tiên trong đời tôi đã gặp 1 ng bị sốc độ cao. Đó là 1 thành viên của đoàn từ Việt nam khác ở cùng khách sạn với chúng tôi tại Leh. Chị kể đã ở lại khách sạn 4 ngày rồi, và đã dùng tới 3 bình oxy sau khi vào bệnh viện cấp cứu. Vẫn còn chưa hết bàng hoàng chị bảo rằng chưa bao giờ đầu bị đau đến vậy, nôn, ói, mệt và lúc đó chỉ mong 1 điều duy nhất: Xác được mang về Việt nam khi chết mà thôi.

Trước khi lên đường tôi đã nghiên cứu khá kỹ điều này, điều tôi nhận thấy các trường hợp bị sốc độ cao giống chị này đều là những đoàn bay thẳng đến Leh ở độ cao 3600m, rồi đi và vận động ko nghỉ ngơi, hoặc không uống thuốc. Nên nếu bạn bay thẳng đến Leh bạn hãy để 1 ngày đầu nghỉ ngơi, ngày hôm sau đi nhẹ nói khẽ cười duyên đi thăm thú quanh Leh thì sẽ tránh đc cho toàn đoàn. ĐỪNG CÓ THAM. TIỀN CÓ THỂ KIẾM LẠI ĐƯỢC. CHỨ TÍNH MẠNG THÌ KHÔNG BAO GIỜ.

Chính vì vậy chúng tôi đã có 1 quyết định bước ngoặt khác hoàn toàn nhiều đoàn trước đó: ĐÓ LÀ CHÚNG TÔI ĐI DẦN TỪ THẤP LÊN CAO - BAY TỚI SRINAGAR (1700M) LÊN KARGIL (2800M) - LEH (3600M), VÀ THẬT TUYỆT VỜI, ĐOÀN KHÔNG AI BỊ SỐC ĐỘ CAO CẢ.

THẬM CHÍ CẦN PHẢI UỐNG THUỐC CHO GIẢM BỚT TĂNG ĐỘNG. ĐOÀN CHẠY NHẢY TUNG TĂNG KHẮP NƠI. TÔI CÒN CHINH PHỤC ĐỈNH NÚI Ở ĐỘ CAO 5000M. CHỊ EM THÌ CHƯA GÌ XUỐNG XE ĐÃ TUNG TĂNG VÀ NẰM LA LIỆT ( NHƯ TRONG HÌNH) :)

Xin phép chia sẻ đơn thuốc chống sốc trong bài sau.

LEO NÚI TUYẾT Ở ĐỘ CAO 5000m

Chả là chuẩn bị tới con đường đèo cao 17,688 ft ( 5400m ) ( 1 trong 3 con đèo cao nhất ở Ladakh. Cả đoàn vào 1 nhà ng dân du mục nghỉ ngơi chụp ảnh, em ra làm cuốc flycam, cuốc flycam định mệnh.

Đang vi vụ chụp ảnh và quay phim thì flycam mất quyền điều khiển, bị block... rồi em hạ cánh tự do trên núi. Đây là ngày gần cuối của hành trình, bao dữ liệu chụp và quay đều trong đó cả. Chút hy vọng le lói là vị trí em nằm có định vị nên có thể tới được, chỉ ngặt 1 nỗi là cả quả núi dựng đứng trước mặt.

Cũng chỉ kịp nhắn đoàn đợi để tìm và leo núi cùng bạn hướng dẫn. Úi cha mẹ ơi, ở độ cao khoảng 5000m, đi bộ mà mồm đã đớp đớp mắt chớp chớp vì cảm giác không khí loãng thiếu oxy, đoàn cũng vài người đau đầu, chóng mặt. Nói ra thì bảo mê tín chứ lên đỉnh ở đây nó khác lên đỉnh ở nhà quá xa ạ.

Leo núi dựng đứng nhiều đoạn phải bò lên ạ, tay bị những cây gai nhỏ nó cắm chi chít, may là mang găng tay. Thế rồi khát nước, thèm đc nhấp 1 giọt nước trong đời, may là cái máy ảnh mang theo ( quán tính) là chú Fuji Xt3 nhỏ nhẹ. Và cũng may nữa là chuẩn bị đồ khi đi mình mặc toàn áo mỏng nhẹ, giữ nhiệt và chống gió, ko chơi kiểu 3 lớp ( sẽ viết trong các phần sau) giầy cũng rất chi là ok.

Kết thúc có hậu là tìm đc em nó, bao mệt nhọc tan biến, trên đường xuống núi mới hoàn hồn làm kiểu ảnh kỷ niệm, mặt đã đỡ xanh như đít nhái. Bắt đầu để ý xung quanh, có những đàn chim sống trên núi cao, hót véo von, có những loài cây khoe sắc màu rực rỡ giữa tuyết lạnh... Thấy xe ô tô của đoàn như hạt thóc phía dưới, vách núi thì dựng đứng lúc ý mới có cảm giác haizz

Lên xe đi vài trăm m thì nhìn thấy doanh trại quân đội lọt giữa 2 quả núi, thảo nào

Một lần lên đỉnh nhớ cả đời :)

ĐỒ ĂN Ở LADAKH

Đồ Ấn chung và đồ ăn ở Ladakh nói riêng khá khó ăn nhất là món Cà ri, nên ai không dễ thích nghi và đường ruột không tốt thì nên mang theo đồ ăn dự bị và các loại thuốc/men tiêu hoá.

Tôi thì theo trường phái thưởng thức ẩm thực địa phương, dã mất công đi các nơi trên thế giới mà lại mang đồ ăn nước mình đi nuốt thì quả là lãng phí của trời. Tôi đã từng đến Bhutan ăn toàn đồ chay cả tuần trời nên khá là tự tin khi đến đây. Cà ri cũng là muỗi, bữa nào cũng có thịt và đó là thứ thịt gà duy nhất, khá khó nhằn cho mọi người nói chung, lúc đó chỉ ước họ luộc xừ con gà ở đó rồi mình chấm gì ăn gì là tùy mình... Tóm lại thì nó ko quá kinh khủng như những gì tôi đã đọc trước đó, dù ko hợp gu, về nhà tôi đã bị tăng gần 2kg khi đi Ladakh, dù hành trình mỗi ngày khoảng gần 200km.

Ở Leh chúng tôi đã có 2 bữa tự tìm nhà hàng và đặt đồ ăn cho riêng mình. Một lần gọi Cừu thì hóa ra là súp, thợ lặn giỏi nhất thế giới lặn ngụp 1 hồi cũng vớ đc vài miếng cỡ đầu ngón út. Gọi món thịt gà kèm chữ momo phía sau thì hóa ra là món kiểu như bọc sủi cảo, mặn và lại ko có cơm... Nói chung bạn không nên hy vọng gì vào việc thịt thà ngập răng ở đây.

Một hôm duy nhất lên hồ Tso Moriri, chúng tôi đã quyết định đi chợ, chợ bán thịt dê là chủ yếu, vài kg thịt dê, rồi cả tim. Chúng tôi cũng mua cả rau cải để luộc, rau thơm, thậm chí cả ớt. Mua gần 20 lon bia nữa.

Khi đến Tso Moriri - một cái hồ ở độ cao tầm 4800m khá lạnh - Đoàn chả cần ai bảo ai, mỗi người 1 việc, từ việc lấy dây điện cắt thành xiên cắm thịt, ướp thịt, luộc rau, rồi mua củi của khách sạn để nướng thịt, xương thì nấu canh ngọt lịm.

Trời ơi, 1 miếng thịt nường xèo xèo ngoài trời lạnh đang nóng hổi mới ngon làm sao. Hương vị béo,ngọt của thịt dê, thơm mùi núi lan tỏa, tràn ngập tất cả các giác quan... Không biết có phải vì cảnh, vì con ngừoi thân thiện, vì lần đầu tiên ăn dê núi cao, vì anh, chị em bạn bè thân quen đông vui... mà vị giác của tôi như... vỡ òa. Chỉ tiếc không được dùng bia ở đây ( bởi các lama ở tu viện gần đó mà phạt hiện thì phạt 2500 R luôn mới kinh, kể cả bán hay uống, hút thuốc lá thì phạt 500R )

Một bữa ăn Việt nam thực thụ trong lòng Ladakh!

------------------------------------------
Một số gợi ý từ chuyên gia dinh dưỡng về các loại đồ khô, nhẹ, nạp calo và phục hồi năng lượng nhanh:
- Các loại hạt: hạt điều, hạnh nhân, hạt bí, hướng dương, hạt chia
- Trái cây khô: chà là (cho năng lượng rất nhanh), nho khô, chuối, xoài sấy...
- Bột protein, thanh Enery bar, chocolat đen
- Tinh bột: yến mạch, bánh gạo
- Bơ lạc
- Trà gừng, trà túi lịc
- Vien sủi Energy Hydration pha nước uống phục hồi năng lượng nhanh

Một số gợi ý các đồ ăn mang theo khác:
- Ruốc thịt, ruốc nấm, mắm tép, khô bò, khô gà
- Cháo, mỳ ăn liền dạng cốc (để tiện dùng khi ko có sẵn bát đũa), các loại đồ hộp (pate, thịt hộp), cơm cháy, rong biển rắc cơm...
- Sữa vỉ
- Nên mang thêm bột rau củ (dạng viên cho tiện) đề phòng thiếu chất xơ dẫn đến apple

SAU CHUYẾN ĐI THEO TÔI CÁC BẠN KHÔNG QUÁ LO LẮNG, CHỈ CẦN MANG THEO:
- Mỳ tôm vài hộp
- Ruốc thịt, mắm tép.
- Socola
- Một số hạt và cơm cháy ăn trên xe.
Đừng tham, thừa vứt đi và mang về cũng mệt. Chấm hết.

P/s: thịt mua hết 1500R thì tiền củi mất 1000R, củi mới là vấn đề ở các hồ nơi xa xôi vậy :)

#Lekima #LekimaHung #LPA #LPAphoto #Ladakh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến