Ngõ Lục Trúc - Tri âm khó cầu
Ngõ Lục Trúc - Tri âm khó cầu.
Ai đã từng thổn thức lòng đầy xúc cảm khi nghĩ đến ngõ nhỏ vô danh xanh ngát u tịch trong thành Lạc Dương ồn ã đó?
Ai đã từng mơ một lần đứng dưới tán trúc, mặc gió thổi bay vạt áo tự mình chìm đắm trong khúc nhạc tưởng chừng không thuộc về chốn nhân gian?
Nhân sinh chìm nổi, hiện thực tàn khốc, tri kỷ chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Ấy vậy mà tên lãng tử bạc hạnh thanh danh tàn tạ Lệnh Hồ Xung lại có được cái may mắn đó, trong đời y vốn nhiều phen tăm tối, nhưng thê thảm nhất có lẽ là lúc thân tàn ma dại bị tám luồng chân khí hành hạ, trên đầu lại treo ô danh hạ sát sư đệ, trộm bí kíp trấn phái, bị sư phụ hoài nghi, sư muội ruồng bỏ, tương lai mịt mờ, hắn lại hạnh ngộ tri âm, từ đó bắt đầu một mối duyên phận vi diệu.
Kể ra phải cảm ơn đám người hung hăng phách lối nhà Vương Nguyên Bá, phát hiện tiêu cầm phổ khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ lại cho rằng đó là Tịch Tà kiếm phổ, cùng nhau kéo đến ngõ Lục Trúc nhờ Trúc Ông giám định, nhưng ngay cả Trúc Ông cũng không thể tấu hết khúc đành phải mời vị “bà bà” chỉ giáo, vậy là trong ngõ nhỏ trúc xanh biêng biếc một khúc tiêu cầm vang lên làm lòng ngây ngất, kể từ đó gặp cơ duyên nhạc phổ tặng kỳ nhân, ngõ Lục Trúc hàng ngày đều đón bước chân kẻ lãng tử u sầu.
Lệnh Hồ Xung vốn là cô nhi, người quan tâm hắn nhất chỉ có sư phụ sư nương và tiểu sư muội, nhưng hỡi ôi, giờ đây sư phụ sư nương hoài nghi hắn, còn sư muội lại xa lánh hắn đi yêu tiểu sư đệ Lâm Bình Chi, hắn chẳng còn chi, chỉ còn nửa cái mạng sống nay chết mai nhưng lại được Trúc Ông và “bà bà” vốn là hai người xa lạ quan tâm chăm sóc, chỉ có cơm rau dưa đậu phụ còn ngon gấp trăm lần cao lương mỹ thực nhà họ Vương.
Mà nào hay, vị bà bà hắn nhất mực tôn kính kia chỉ là một tiểu cô nương hoa nhường nguyệt thẹn? Mới gặp mà đã nhất kiến như cố, chỉ nghe thanh âm thậm chí không biết tướng mạo bà bà ra sao đã mở lòng tâm sự hết nỗi niềm.
Cách rèm trúc phất phơ, tên lãng tử ngông cuồng nhẹ nhàng bộc bạch mối tình u uất với tiểu sư muội Nhạc Linh San mà không biết một mối tình đằm thắm khác đang từ từ nảy nở đơm hoa. Mối tơ vương đó được Kim Dung miêu tả cực kỳ tinh tế, chỉ đôi ba dòng nhấn nhá lại vô cùng vi diệu, hàng ngày vị bà bà giấu mặt gảy khúc Thanh Tâm Phổ Thiện Chú vốn để chữa trị nội thương mà không biết tự lúc nào đã chuyển sang điệu Hữu Sở Tư níu bước tri âm?
Khi biết Lệnh Hồ Xung phải rời đi cùng sư phụ, bà bà vội sai Trúc Ông đuổi theo tặng quà tạ từ, là một cây Thất Huyền cầm và một bản cầm phổ vết mực còn tươi, chỉ bấy nhiêu đã thể hiện biết bao tâm ý, làm tên lãng tử không khỏi nghẹn ngào.
Xuất hiện chưa đầy hai chương, nhưng ngõ Lục Trúc và cuộc kỳ ngộ tại đó làm rung động biết bao kẻ si tình trong thiên hạ, tại một nơi tuyệt diệu gặp được tri kỷ trong đời, nhân sinh đắc ý tựa hồ cũng chỉ đến vậy mà thôi, sao mà không làm người ta xúc động cho được?
07-11-2016
Tác giả: A Đang
#Repost
=CBN=
Nhận xét
Đăng nhận xét