The Masters and the Path
Tản mạn về những ngày cuối năm, hôm nay ae nhắc mới giật mình nhận ra tuần sau là Tết rồi, có lẽ phần tinh thần đâu đó vẫn loanh quanh Ngân Sơn chưa về hết chăng? Đầu óc vẫn còn lơ tơ mơ.
Phần vì sợ sai chính tả, phần nhiều vì ngày xưa lười học văn nên ngôn từ chưa bao giờ có thể diễn tả được hết chính xác những dòng suy nghĩ miên man trong đầu, xin được tóm tắt vài điều cho một chiếc Album mà mình đã ấp ủ từ 7 năm trước:
- Có lẽ dự định về hành trình dài hơi và tên Album này đã được thực hiện từ mùa đông 2016 khi sức khoẻ lẫn thể lực dồi dào hơn, lại còn tâm trạng phơi phới khi vừa mới cưới, cơ thể chưa bị tàn phá bởi cháu Covid. Tuy nhiên, mọi sự đều có thời điểm của nó, những dự án xả thân mùa covid, những trải nghiệm khó khăn, khốc liệt trong mùa dịch đã cho chúng tôi ít nhiều sự trưởng thành, gai góc, thật mừng vì ở những thời khắc khó khăn, bão bùng bủa vây, đã có những người ae phương xa tới tương trợ và giúp đỡ, xin cảm ơn.
- Trên những hành trình dài hơi này, chúng tôi thường thảo luận khá nhiều. Ví như tựa đề 1 cuốn sách “Quẳng gánh lo đi mà sống”, liệu chúng ta sẽ quẳng đi những lắng lo bằng cách nào? Trên những con đường này, chúng ta có gặp được các bậc thầy? Hay giả như khi ta nhận ra cái tôi của mình đang giảm dần, tâm bớt so sánh đi một chút, hay câu chuyện cơm ăn áo mặc không còn chiếm nhiều trong tâm trí, những bậc thầy sẽ dần biểu lộ tựa như “Phiền não tức Bồ đề chăng?
----
Phiền não tức bồ đề là một khái niệm quan trọng trong Phật giáo Đại thừa, đặc biệt là Thiền tông. Nó có nghĩa là phiền não và Bồ đề không phải là hai thứ khác nhau, mà là một thứ duy nhất. Phiền não là những tâm trạng gây ra sự mê muội, khổ đau, và trở ngại sự giác ngộ. Bồ đề là trí tuệ giải thoát khỏi phiền não, đạt được Niết bàn. Tuy nhiên, theo quan điểm của Thiền tông, phiền não và Bồ đề đều là do tâm phân biệt, vì thế nếu không phân biệt, không bám víu, không chấp nhận, không bác bỏ, thì phiền não sẽ biến thành Bồ đề, và Bồ đề cũng không còn là Bồ đề. Đây là một cách nhìn thấu đáo về tính chất Không của mọi pháp, và cũng là một phương pháp tu tập cao siêu để đối phó với những phiền não trong cuộc sống.
"Phiền não tức bồ đề" là một câu nói trong Phật giáo, có nghĩa là "phiền não chính là Bồ đề". Câu nói này được hiểu theo hai nghĩa:
Nghĩa thứ nhất, phiền não và Bồ đề là hai mặt của một vấn đề. Phiền não là những khổ đau, phiền não trong tâm thức của con người. Bồ đề là sự giác ngộ, giải thoát khỏi khổ đau. Hai thứ này không tách rời nhau, mà luôn tồn tại song song. Khi con người nhận thức được phiền não, thì cũng chính là lúc họ đang đi trên con đường giác ngộ.
Nghĩa thứ hai, phiền não chính là nguyên nhân dẫn đến giác ngộ. Khi con người gặp phải phiền não, họ sẽ có động lực để tìm kiếm giải pháp, để vượt qua phiền não. Quá trình tìm kiếm giải pháp cho phiền não chính là quá trình giác ngộ.
Câu nói "phiền não tức bồ đề" mang ý nghĩa sâu sắc, chỉ ra rằng con đường giác ngộ không phải là một con đường dễ dàng, mà là một con đường đầy khó khăn, thử thách. Con người phải trải qua phiền não, phải đối mặt với khổ đau, thì mới có thể đạt được giác ngộ.
Câu nói này cũng mang ý nghĩa nhắc nhở con người rằng, không nên trốn tránh phiền não, mà phải đối mặt với nó một cách tích cực. Khi con người đối mặt với phiền não một cách tích cực, thì họ sẽ có cơ hội để học hỏi, trưởng thành và tiến gần hơn đến con đường giác ngộ.
Nhận xét
Đăng nhận xét