3 lần chia tay
3 lần chia tay
lần chia tay thứ 1, là chia tay người sinh ra bố mẹ anh em,
lần chia tay thứ 2, là chia tay người sinh ra anh em,
và lần chia tay cuối cùng, là chia tay người mà anh em sinh ra.
đời người ít nhất anh em sẽ được trải qua 1 cái, người nào đủ 3 cái thì coi như được trọn vẹn bài học cuộc đời.
Tôi thì không có cơ hội chia tay Ông Bà nội ngoại, nên cảm xúc với cuộc chia tay đó gần như không có. Riêng anh em nào có nhiều kỷ niệm với Ông Bà thì chắc chắn sẽ thấm hơn về cuộc chia tay đầu tiên. Còn Ông Bà nuôi anh em từ nhỏ như bố mẹ thì nó gần giống với cuộc chia tay thứ 2.
Thấy một người thân trong gia đình đột ngột ra đi, đó là trải nghiệm quan trọng, vì ít nhất nó nhắc cho mình biết, đời người đã có ngày sinh thì phải có ngày t.ử… và còn ở khúc giữa, anh em có xây gì, làm gì, nắm gì, được gì, vui gì, buồn gì thì tất cả đều phải bỏ lại trước khi xuống tàu.
Mẫu thân tôi năm nay 75 hơn rồi, cách đây 6 năm, bà in sẵn hình thờ bỏ ngay kệ tivi, dặn tôi, có gì thì lấy hình này mà thờ.
Nói chung tâm lý bà sẵn sàng, và cả tôi cũng sẵn sàng, vì mỗi tuần ngồi trên xe đi chợ, tôi đều nhắc lại bài cận-tử-nghiệp cho bà nhớ, nếu có đi không kịp báo thì nên làm gì tiếp theo. Chứ lúc đó, còn loay hoay tiếc nuối, đi kiếm cái món mình thích hay đi xem tôi đã ăn cơm chưa, thì không xong rồi.
tôi thì nhận thức cuộc chia tay thứ 2 luôn cận kề nên bây giờ bà còn đang có mặt, thì cái gì tôi làm được thì tôi sẽ hết lòng, vì tôi cũng không muốn mình phải tiếc nuối, rằng tại sao mình không làm khi còn có thể.
anh em làm gì ngoài đời, thành bại được mất gì tôi chưa rõ, nhưng nhớ là, rồi cũng đến một ngày mình và ba mẹ mình sẽ không còn gặp mặt nhau nữa. Cho nên, nhớ quan tâm ông bà, có gì thì cho đó, chứ không phải đợi có tiền thì mới lo, alo hỏi thăm chỉ có vài phút thôi cũng được rồi.
còn cuộc chia tay cuối cùng, cũng là chặng cuối của một kiếp nhân sinh,
…
đến lượt anh em ra đi, chia tay con cái mình, thật ra nó vẫn chưa đau bằng… chuyện con cái mình nó đi trước mình.
chia tay người mà mình sinh ra, nó là cuộc chia tay sâu sắc và khó bước qua nhất, vì anh em chăm và theo con mình từ lúc bé xíu, rồi ôm ấp từng ngày, chở nó đi học, rồi vui buồn cùng nó, rồi nó xa nhà đi học, tốt nghiệp, đi làm, lập gia đình…
cá nhân tôi, nếu một kiếp người mà ai thấy được thằng con mình lấy vợ lấy chồng rồi ôm được đứa cháu trên tay, thì có phước báo về thọ mạng quá lớn rồi. Trọn một kiếp người.
chẳng ai mong những cuộc chia tay trên sẽ diễn ra sớm, nhưng chắc chắn một điều là nó sẽ diễn ra.
chấp nhận nó càng sớm thì anh em sẽ biết mình nên làm gì ngay bây giờ,
tiền trong ngân hàng của chúng ta có thể tăng,
nhưng thời gian của chúng ta thì luôn giảm đi từng ngày,
một ngày trôi qua thì một ngày gần hơn đến cuộc chia tay tiếp theo,
hiểu rồi thì anh em sẽ bớt bỏ thời gian và năng lượng cho những thứ vô nghĩa,
và cũng không còn thời gian để anh em tham sân si đủ thứ với đời đâu,
vì lòng tham của chúng ta thì vô hạn,
nhưng cuộc đời chúng ta thì hữu hạn,
nên hãy sống những ngày thật giá trị và trọn vẹn.
chuyện gì tha được thì tha,
chuyện gì buông được thì buông,
chuyện to thì cố gắng cho nhỏ lại,
chuyện nhỏ thì hoan hỷ bước qua.
Cheers
Bác 7B
Nhận xét
Đăng nhận xét