Nghiệp lạ

Dưới đây là danh sách những nghiệp “lạ” nhất nhưng nhiều người mắc phải nhất và cũng ít được biết đến nhất, nhưng lại có thật trong giáo lý nghiệp báo và tạng Luận Phật giáo:
 1. Nghiệp “phỉ báng người tu” (phỉ báng thiện tri thức)
 Nguồn: Kinh Tăng Chi, Kinh Pháp Hoa, Luận Thành Duy Thức
 Mô tả:
• Nói lời chê bai, chỉ trích, nghi ngờ người có đạo hạnh, người tu hành, hoặc người làm thiện – dù đúng hay sai.
• Kể cả chỉ khởi tâm khinh thường, ngờ vực cũng đã là tạo nghiệp.
Hậu quả:
• Khó gặp lại thiện tri thức trong đời sau.
• Dễ bị lạc vào tà kiến, không có người dẫn đường trên đạo lộ.
“Hủy báng người trì giới còn nặng hơn tự mình phá giới.”

 2. Nghiệp “tâm hoan hỷ với điều ác” (tùy hỷ bất thiện nghiệp)
 Nguồn: Luận A-tỳ-đạt-ma, Tạng Luận Câu Xá, Trung Bộ Kinh
 Mô tả:
• Không trực tiếp làm ác, nhưng vui mừng khi thấy điều ác xảy ra, ủng hộ bằng tâm, like/share việc sai trái, hoặc hả hê khi người khác bị đau khổ.
Hậu quả:
• Gieo chủng tử bất thiện vào thức tâm (A-lại-da thức).
• Tái sinh trong hoàn cảnh bị bạo hành, bất công, hoặc hay bị phản bội.

 3. Nghiệp “khởi tâm bất kính với cha mẹ, ân nhân”
 Nguồn: Kinh Tạp A-hàm, Kinh Ưu Bà Tắc Giới
 Mô tả:
• Không cần chửi mắng, chỉ cần khởi ý nghĩ bất kính, chán ghét, phiền trách cũng đã thành nghiệp bất thiện rất nặng.
Hậu quả:
• Khó gặp được quý nhân, hay rơi vào cảnh cô đơn dù có tài.
• Phước tiêu nhanh, sự nghiệp khó bền.

 4. Nghiệp “nghe pháp rồi không thực hành, còn làm sai”
 Nguồn: Kinh Tăng Chi, Luận Đại Trí Độ
 Mô tả:
• Được nghe Chánh pháp, biết điều đúng – nhưng vẫn cố ý làm sai, biện minh cho cái sai, thậm chí dùng giáo lý để ngụy biện.
Hậu quả:
• Sinh vào chỗ không có Phật Pháp, tâm ngu si, dễ theo tà đạo.

 5. Nghiệp “xâm phạm tâm linh người khác” (ý nghiệp cưỡng ép tâm trí)
 Nguồn: Luận Nhân Minh, Du-già Luận, Mật Tông Tây Tạng
 Mô tả:
• Dùng lời nói, cảm xúc, ánh mắt, “năng lượng” để chi phối, áp đặt suy nghĩ người khác, nhất là trong việc khiến họ rơi vào dục, sợ hãi hoặc lệ thuộc.
Hậu quả:
• Kiếp sau dễ bị lệ thuộc người khác, không có chính kiến, bị điều khiển tâm thức.

 6. Nghiệp “suy diễn tâm người” (phỏng đoán, áp đặt ý nghĩ cho người khác)
 Nguồn: Kinh Tạp A-hàm, Luận Trung Quán, Duy Thức
 Mô tả:
• Không hiểu tâm người, nhưng vẫn suy diễn rằng họ như vậy, có ý đồ như thế, rồi hành xử theo suy diễn đó.
Hậu quả:
• Mất phước “tri túc”, dễ bị oan ức ngược lại, rối loạn tâm trí, tự chuốc lấy khổ.

 7. Nghiệp “xem thường phước nhỏ” (không tin vào nhân quả vi tế)
 Nguồn: Kinh Pháp Cú, Kinh Tăng Chi Bộ
 Mô tả:
• Cho rằng làm chút điều ác nhỏ không sao, hoặc thấy việc thiện nhỏ mà không làm.
Hậu quả:
• Tích tiểu thành đại: nghiệp xấu như nước nhỏ mãi cũng đầy ly.
• Tâm chai lì, mất dần cảm thọ thiện – trở nên vô cảm với đau khổ của người khác.

 8. Nghiệp “tự khinh thường bản thân” (tà kiến vi tế)
 Nguồn: Kinh Tương Ưng, Duy Thức Luận, Phật Tánh Luận
 Mô tả:
• Tự cho mình “không xứng”, “vô dụng”, “không có căn tu”…
• Tưởng như khiêm tốn, nhưng thực chất là tà kiến về Phật tánh.
Hậu quả:
• Tâm thối thất đạo, khó phát Bồ đề tâm, bỏ dở việc tu, dễ bị dẫn dắt bởi ngoại cảnh.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến