Hơi thở của đêm, hơi thở của tôi ...

Tâm tịnh thì làm gì cũng đúng ... hãy thở thật chậm để nghe những âm thanh vô hình của thế giới. Nhắm mắt lại để nhìn thấy con đường đi của ánh sáng và cảm nhận hơi thở của cuộc sống ...

... Khi tôi bắt tay với ngài, tôi cảm nhận được một luồng sinh khí đang chảy vào trong người. con người của đam mê , nhiệt huyết của tuổi trẻ...
... Nhưng khi tôi bước một mình trên con phố quen thuộc, 2 tay đút túi quần, đi thong rong từ bãi đậu xe về đến nhà vì quá 12h rồi. Khu phố về đêm, tôi cảm nhận được sự lạnh giá của đêm, tôi lắng nghe được tiếng lóc cóc của những người bán hàng rong, những bác lao công đang quét rác... tiếng lá xào xạc, tiếng gió vi vu thổi những chiếc lá bay ra khỏi cành ...1 chiếc lá xanh lìa cành, nó xa cành cây, xa những chiếc lá xanh tươi đẹp khác... hỏi lá có cô đơn?

Những quyết định cho tương lai chưa thể đến vào lúc này, đầu óc tôi không đủ tịnh tâm để đưa ra quyết định. Hãy thả ước mơ vào những cơn gió... 

----

...Nhìn vào đám bạn đang quyết tâm và hừng hực khí thế, tôi thấy rất tự tin.
...Nhìn về ngôi nhà thân quen, những lúc 2 ae tôi ngồi đua xe với nhau, còn mẹ tôi thì đang nấu những món ăn tôi thích khi tôi về, vừa nói vọng lại " Đừng quá tham lam con ạ, nhìn lên mình không cao bằng ai, nhìn xuống chẳng ai cao bằng mình. Con mẹ 1m79 cơ mà ". nhưng mà câu sau thì " Con bé đấy được lắm, đến chào cô chú nhà người ta đi con"... Haiz... Ôi mẹ tôi !!! Những lúc ham chơi, câu nói chỉ như đàn gảy tai trâu, nhưng khi đêm xuống, sao nó cứ vang trong đầu tôi?


--- 
Hôm nay tôi lại suy nghĩ, cơn gió đêm mang theo sự bình tĩnh lạ thường, tôi đã sẵn sàng cho nhưng ngày sắp tới ... hãy để tôi sống bằng hơi thở của đêm, chậm chạp, điềm đạm, bình tĩnh ... 


"Vô thường đến, vô thường đi, vô thường như chưa hề chia ly ..."
--- TAP --- 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến