Một ngày mùa đông ...

Hà Nội, trong mấy ngày nghỉ ... ăn, ngủ, đọc sách, nghe nhạc, tưới cây ... tự cmn kỷ rồi :V.

... Lạnh thế này nếu đi xem film thì cũng chỉ đi với người mình yêu thôi, chứ ra đường tối lạnh bỏ mịa .... Haiz ... động lực để tăng tốc học chả có, chán vờ lờ, làm sao đây? ... vẫn là câu chuyện muôn thủa, phân vân giữa tìm cho mình 1 con đường mới mẻ, xóa bỏ những cái cũ kỹ muộn phiền , lấy vợ tây có thể sẽ k là ý tưởng tồi đâu .. cơ mà khó khả thi đây ...dù sao bây h gu của mình cũng thay đổi rồi ... tóc đen, thẳng, hiền lành, ngoan hiền, nói ít 1 chút càng tốt :D...

..Trong mênh mông màn đêm .... tôi vẫn tự hỏi ... Tôi đang đứng ở đâu ? Muốn hét lên để phá vỡ mọi thứ, nhưng cũng chỉ như rút gươm chém xuống nước... nước càng chảy mạnh, nâng chén tiêu sầu ... sầu càng sâu ...Công lực của tôi như tan biến vào cõi mênh mông bao la, mất hết khả năng dự đoán rồi ...haiz ....


-----------------------
Trong mênh mông màng sương ... vì sao kia sáng 1 mình , nhưng có 1 điều đéo biết đúng không ?
" Nếu bạn sống sót sau 1 cú ngã, bạn sẽ mạnh lên rất nhiều " ... chỉ có mạnh lên mới làm ta hồi sinh được, tôi đang chết dần ...cần 1 cú hick ...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến