Ông trời cũng cô đơn

Là Cô đơn, đó là vương quốc có mật độ dân số cao nhất thế giới. Sống chen lấn chật chội đến thế mà cư dân nào ở đó cũng vẫn cảm thấy trống vắng mênh mông…

"The rain came down
The rain came down"

Cuối cùng thì những hạt mưa cũng quay trở lại. Từng hạt nghiêng nghiêng vương trên tóc thề. Sao thấy tuổi trẻ cũng như những ngày đầu năm 2014 thế, nắng vàng mật ong nhưng ở đâu đó vẫn đợi chờ một cơn mưa. Để ta co ro một mình bên ô cửa, chờ một người đi qua.

"The rain came down on me"

Cô đơn là vui hay buồn? Khi một đêm rất xanh, ta ngồi nghe tiếng cựa mình của bóng tối và nhớ về những giây phút đẹp đã từng một lần đi qua đời ta.

-         Có bao nhiêu loại cô đơn nhỉ?
-        Anh không biết. Nhưng chắc cô đơn vì tình là nhiều nhất.

Khi tôi nhìn vào mắt người ngồi đối diện mình, người đang nói mãi về âm nhạc, bỗng nhiên âm thanh nhòe đi như một bản low-fi, và tôi nhận ra sự cô độc đến cô đơn của gã. Tôi muốn đặt tay lên má người đó, xin đừng nói nữa, hãy vứt sự cô đơn ra khỏi con người. Rồi đột nhiên, tôi nhận ra xung quanh mình có quá nhiều người cô đơn.

"The wind blew strong
The summer song
Fades to memory"

Xưa có một chàng trai Trung Quốc đem lòng yêu một cô gái trong bức tranh

-         Thế anh có biết câu chuyện Âu Dương Phong đem lòng yêu tẩu tẩu của mình, nhưng chẳng bao giờ chịu nói ra chưa?

Bởi: ”Ta đã sớm biết, nếu không muốn bị người ta phụ mình, tốt nhất là ta hãy phụ người trước.”

Đến ngày nàng thành hôn với ca ca của Âu Dương Phong, Phong mới tới cầu xin nàng trốn đi với mình. Nhưng vì muốn Phong phải nếm trải nỗi hối hận, nàng đã từ chối. Vị tẩu tẩu đó đã sống cả đời cô đơn bằng cách gặm nhấm niềm kiêu hãnh ngốc nghếch đó.

“Ta luôn nghĩ rằng mình là kẻ chiến thắng.
Cho đến một ngày ta soi gương và thấy khuôn mặt của một kẻ thua cuộc.
Suốt những năm tháng đẹp nhất của đời ta, người ta yêu thương nhất đã không ở cạnh ta.”

Hóa ra muốn có được hạnh phúc, chỉ cần một điều đơn giản: Muốn gì, hãy nói ra. Một câu nói yêu đôi khi quan trọng hơn vạn hành động ám chỉ. Nếu Âu Dương Phong chịu nói một tiếng yêu, chàng đã chẳng phải cả đời sống trong nhớ thương, đau khổ, để rồi trở thành kẻ lạnh lùng vô tình đến vậy.

"I used to think
As birds take wing
They"

      Ai bảo là điều đơn giản? Như anh chàng Trung Quốc kia, nếu đi tìm người trong tranh, biết đâu lại làm vỡ giấc mộng lầu hồng của mình. Sống trong mộng đôi khi cũng đẹp chứ?

"I knew you when
I loved you then
The summer’s young and helpless."

“Làm sao ta có thể tìm ra một lối thoát ngoại trừ đi tu, phát điên hoặc chết?”

-         Nhưng sống hạnh phúc trong thực tại thì đẹp hơn nhiều.

“Trên đời này chỉ điều đó là đáng kể: yêu thương nhau.”

Có lẽ không sai khi người ta nói: Hạnh phúc ở ngay trong tầm tay. Nếu chưa có bàn tay nào đưa ra nắm lấy tay ta, thì ta hãy nhẹ nhàng tìm tới một bàn tay ta yêu thương. Chàng si tình lấy cô đào, Âu Dương Phong lấy tẩu tẩu. Và cơn mưa sẽ không còn là nơi giấu nước mắt của ta, mà là nơi ta có thể cùng người ta yêu, khoác lên mình những tấm áo mưa mỏng, và nắm tay nhau đi dọc những con đường Hà Nội, nghe hạnh phúc tan trong hạt mưa rơi trên môi. Hạnh phúc như vậy tại sao không thử?

----#----#----#------
" xin cảm ơn quý bạn và các vị đã lắng nghe dòng tâm sự của bloger ông trời cũng cô đơn"
---
Bloger,  ngay từ cái tên đã thể hiện sự ngang tàn của mình, khi cô đã thẳng thắng chỉ trích ông trời cũng cô đơn mà thôi..., những dòng tâm sự của cô gái được kết hợp với bầu trời hà nội u ám hơn 1 tháng nay, những cơn mưa vô thường đến và đi không hẹn trước, làm cho chúng ta có 1 sự buồn nhẹ, nhưng các banh hãy vui lên, vì đâu đó, vẫn còn tôi, mc anhtele, tối tối chia sẻ những điều thú vị cho quý bạn và các vị
....

Nhận xét

Bài đăng phổ biến