Vô thường



ước chân lưu lạc trên giang hồ, phú quý như mây nổi, nay họa mai phúc vô thường. Mà hoành họa vốn đến, sẽ đến.
Trong Phong Vân có biết bao là huynh đệ, biết bao là bằng hữu, biết bao là kẻ thù? Nhưng thế nào là huynh đệ thật tình, thế nào là bằng hữu chân tình, thế nào là kẻ thù chân chính?

Đời người vốn vô thường, nhân sinh cũng vô thường, ngắn ngủi. Hôm nay thế này mai thế khác cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nhưng có những thứ, những tình cảm có thể nằm ngoài những chân lý đó.


Huynh đệ! Bằng hữu có thể không là bằng hữu thật tình nhưng huynh đệ hẳn mãi là huynh đệ. Điều này dù thế sự có vô định vô thường thế nào cũng không thay đổi. Nào là Vô Danh, Ứng Hùng. Nào là Hoài Không Hoài Diệt, nào là Thần Phong, Lam Vũ. Nào là Huyết Hải- Tĩnh Nhân (Ta thích cặp này nhất).

“Huynh đệ”, có bao nhiêu người hổ thẹn với hai chữ này, bao nhiêu người vì hai chữ này mà không màng sống chết; bao nhiêu người dù có vô số huynh đệ, nhưng lại không có một huynh đệ chân chính nào; bao nhiêu người mặc dù không có một huynh đệ ruột thịt nào, nhưng lại có vô số huynh đệ trong thiên hạ; bao nhiêu người xưng huynh gọi đệ, nhưng lại làm chuyện trái đạo nghĩa huynh đệ; bao nhiêu người không huynh không đệ nhưng khắp nơi đều là huynh đệ.
Huynh đệ.
Có phải là họa phúc có nhau, đồng cam cộng khổ mới xem như huynh đệ.?
Có phải là tay nắm tay, vai kề vai, nhiệt huyết khơi dậy nhiệt huyết, tâm linh đối chiếu tâm linh, mới có thể xem như huynh đệ, cúi đầu và ngẩng đầu đều không thẹn?
Tin tưởng nhau cũng là 1 loại huynh đệ. Chỉ là, ở đời mấy người hoàn toàn tin tưởng nhau. Họ nhìn nhau bằng tâm hay chỉ bằng nhãn. Dù rằng, chuyện gì rồi cũng sẽ qua, chuyện gì rồi cũng sẽ qua...

Đời người vô thường…
Giấc mộng phù du…
-
HN

Nhận xét

Bài đăng phổ biến