MICHAEL CARRICK NGƯỜI CẬN VỆ CUỐI CÙNG CỦA SIR ALEX VÀ LỜI HỨA CHO TƯƠNG LAI

2008


Michael Carrick trầm lặng. Không có chút nào ồn ào được tiền vệ tài hoa này phô ra trong suốt sự nghiệp. Anh là mẫu đàn ông mà bất cứ người cha nào cũng muốn nhận làm con rể: ổn định, đáng tin cậy, tinh tế và là người luôn tỏ ra bối rối khi phải nhận lời khen ngợi.

Carrick không mấy thích thú khi phải trở thành trung tâm của trận đấu tôn vinh anh ở Old Trafford mùa Hè năm ngoái. Tuy vậy, tiền vệ 36 tuổi này vẫn phải chịu đựng sự chú ý thêm một lần nữa, một lần cuối cùng khi anh bước ra sân trong trận đấu chia tay Man United, với Watford vào chiều Chủ nhật.

Khi Carrick treo giày cũng là lúc thời kì vàng son của Sir Alex Ferguson chính thức khép lại. Ryan Giggs, Paul Scholes, Rio Ferdinand và Wayne Rooney đều đã giải nghệ hoặc rời CLB trong những năm gần đây. Carrick là người cuối cùng trong đội hình vô địch Champions League 2008 vẫn còn ở lại Man United đến lúc này.

Sự ảnh hưởng của Sir Alex với Carrick là điều không thể chối bỏ. Khi huyền thoại người Scotland bị xuất huyết não vào ngày 5/5 vừa qua, Carrick thừa nhận anh đã sốc tột độ.

Sau khi Carrick giải nghệ, sẽ không còn cầu thủ nào của lứa 2008 còn thi đấu ở sân Old Trafford trong mùa giải 2018/19

Chia sẻ với ESPN, tiền vệ này cho biết: “Ông ấy có tầm ảnh hưởng to lớn, đặc biệt với cá nhân tôi. Trong thực tế, ông ấy không phải lúc nào cũng ngồi lại để nói chuyện hay khuyên nhủ tôi, nhưng những gì ông ấy làm tác động mạnh mẽ đến tôi. Tinh thần quyết thắng và không bao giờ thỏa mãn của ông ấy là ví dụ”.

Gần 19 năm sau khi ra mắt West Ham trong trận đấu với FC Jokerit tại Intertoto Cup, Carrick sẽ giải nghệ với 12 danh hiệu lớn - và là 18 nếu bạn tính cả 6 chiếc đĩa bạc Community Shields. Anh là một trong những cầu thủ hiếm hoi giành chiến thắng trong mọi giải đấu cấp CLB từng tham dự, từ Champions League cho đến Europa League và Club World Cup.

Thành tích đó rõ ràng không tệ với một người mà theo đánh giá của Ferguson, chỉ có thể chơi bóng vào mùa mưa.

Carrick nhớ lại: “Đó là thời điểm bắt đầu mùa giải, trong suốt 3, 4 năm liên tiếp, Sir Alex đã luôn nói với tôi rằng: ‘Cậu sẽ không chơi tốt cho đến khi trời mưa’. Lúc đó tôi nghĩ rằng: ‘Ông ấy đang muốn nói gì nhỉ?’. Nhưng sau đấy khi bạn theo dõi đội hình của chúng tôi vào tháng 9 và tháng 10, bạn sẽ thấy tôi bỏ lỡ 4 đến 6 tuần. Và đến khi tôi trở lại đội hình, tôi sẽ chiếm được vị trí thường xuyên”.

THẦM LẶNG VÀ KHIÊM NHƯỜNG


Trong suốt thời kỳ hậu Ferguson ở Old Trafford, Carrick là sợi chỉ đỏ trong những câu chuyện về cái cũ và cái mới, là lời nhắc nhở về quá khứ hào hùng nhưng cũng là cây cầu quan trọng cho tương lai đội bóng, ở cả trong và ngoài sân cỏ. Thế nhưng ít ai biết rằng mọi chuyện không phải lúc nào cũng thuận lợi với Carrick dưới thời Ferguson.

Gia nhập Man United từ Tottenham vào năm 2006, Carrick được coi là mắt xích quyết định giúp Quỷ đỏ bước vào giai đoạn thành công mới, với 3 chức vô địch Premier League liên tiếp và 1 danh hiệu Champions League. Tuy vậy, tiền vệ này bỗng dưng bị loại khỏi đội hình xuất phát ở giai đoạn đầu mùa giải 2009/10. Truyền thông Anh tin rằng Carrick đã bị Sir Alex trừng phạt vì màn trình diễn kém cỏi trước Barcelona ở trận chung kết Champions League mùa giải trước đó.

Carrick thực sự đã bị Sir Alex trừng phạt?

Tính cách thầm lặng và khiêm nhường của Carrick là điều mà Sir Alex rất thích ở tiền vệ này

“Ông ấy hoàn toàn có thể đổ lỗi cho tôi, nhưng ông ấy chưa bao giờ nói với tôi về chuyện đó”, Carrick mỉm cười nói. “Nói công bằng thì tôi đã mắc lỗi trong bàn thua đầu tiên. Đó là một pha không chiến nhưng tôi lại đánh đầu cho họ có bóng. Nhưng thực sự thì ông ấy chưa bao giờ đổ lỗi cho tôi”.

“Đó có lẽ cũng là lý do tại sao tôi không thể chơi bóng cho đến tháng 10” (Cười).

Những gì Carrick không đề cập đến là thực tế anh đã chơi trận chung kết năm 2009 với một ngón chân gãy - điều khiến anh trở nên bất lực trước Xavi, Andres Iniesta và Lionel Messi. Tiền vệ người Anh luôn luôn thầm lặng và khiêm nhường như vậy.

KHÔNG MẠNH MẼ NHƯ SIR ALEX VÀ ROY KEANE


Áp lực đè nặng lên vai Carrick ngay từ ngày đầu tiên anh đến Man United. CLB trao cho anh áo số 16 của Roy Keane, thách thức anh lấp đầy khoảng trống mà người đội trưởng vĩ đại nhất của Sir Alex bỏ lại. Nhưng Carrick lại là mẫu tiền vệ hoàn toàn khác với Roy Keane. Anh không hung dữ mà mềm mại. Anh cũng điều tiết trận đấu bằng các đường chuyền thay vì các tiếng la hét.

Cá tính của Carrick trên sân thể hiện rõ điều đó. Trong một tập thể quá nhiều ngôi sao, anh đôi lúc giống như người vô hình vì sự khiêm nhường hiếm có. Thậm chí rất nhiều người từng nghi ngờ vai trò và tầm ảnh hưởng của tiền vệ này trong thành công của Man United giai đoạn 2006-2008. Chỉ có Sir Alex là chưa bao giờ đánh giá sai Carrick và ngược lại.

“Niềm tin của chúng tôi với ông ấy là điều bạn không thể tưởng tượng được”, Carrick nói. “Nếu tôi bất ngờ bị loại khỏi đội hình, tôi sẽ tự động hiểu đó là quyết định của ông ấy, việc tôi cần làm là luôn sẵn sàng khi được gọi đến. Tôi cũng chấp nhận khả năng không được thi đấu trong một giai đoạn dài”.

Được mang về để thay thế Roy Keane (ảnh nhỏ) nhưng Carrick có lối đá hoàn toàn khác tiền vệ người Ireland khi không hề nóng nảy, mạnh mẽ mà điềm tĩnh và thanh thoát

“Đó là cách ông ấy quản lý đội bóng. Một số cầu thủ bắt đầu mùa giải đầy thăng hoa rồi biến mất, và một số lại giống như tôi, khởi đầu không tốt nhưng kết thúc đầy mạnh mẽ. Sir Alex hiểu rõ điều đó và tận dụng các cầu thủ theo cách rất thông minh”.

Carrick không có cá tính mạnh giống Sir Alex. Anh chắc chắn không thể trở thành “máy sấy tóc” thứ 2. Tuy vậy, khả năng nhận định và xoay chuyển tình thế của tiền vệ này có nét giống với người thày cũ. Ở trận đấu Man United thắng ngược Man City 3-2 trên sân Etihad hồi tháng 4, Carrick dù không thi đấu nhưng vẫn đóng vai trò quan trọng. Anh dường như đã mang theo ngọn đuốc của Sir Alex, nhắc nhở các đồng đội về niềm tự hào khi khoác trên mình chiếc áo của United.

“Tôi nghĩ một cầu thủ lớn tuổi cần có trách nhiệm chỉ bảo các cầu thủ trẻ hơn”, Carrick cho biết. “Tôi từng có kinh nghiệm đó khi mới vào đội. Khi còn trẻ, tôi luôn chờ đợi các đàn anh nói hoặc làm gì đó trong các tình thế nhất định, và liệu họ mong muốn điều gì”.

Bước ngoặt Carrick mang đến ở giờ nghỉ giải lao tại Etihad là dấu hiệu thú vị cho chương tiếp theo của tiền vệ này, khi anh chính thức trở thành trợ lý của Mourinho ở Man United mùa giải tới.

KÝ ỨC VỀ ĐÊM CĂNG THẲNG Ở MOSCOW


Nếu đúng người nào hiền quá thì không thể thành công, hãy nhìn vào bảng vàng thành tích của Carrick: 5 Premier League, 3 League Cup, 1 FA Cup, 1 Europa League và, tất nhiên là 1 Champions League, đỉnh cao của tiền vệ này.

“Đó là đỉnh cao trong sự nghiệp của tôi, một kỷ niệm suốt đời không quên”, Carrick nói. “Cảm xúc của toàn đội lúc đó là điều tuyệt nhất tôi từng có trong đời”.

Giống như nhiều ngôi sao khác của Man United, Carrick đã trải qua một đêm căng thẳng tột độ ở Moscow. Ronaldo mở tỉ số cho Man United trước khi Lampard ghi bàn gỡ hòa và trận đấu bước vào loạt đá luân lưu 11m.

Ký ức về quãng đường từ vòng tròn trung tâm sân Luzhniki đến chấm 11m khiến sự lo lắng lộ rõ trên gương mặt Carrick. Trước khi sung sướng tột cùng vì chiến thắng, tiền vệ này đã phải chịu đựng những giây phút dằn vặt nhất cuộc đời khi đặt bóng và cầu nguyện nó sẽ bay vào lưới.

Khoảnh khắc trước pha sút penalty trong trận chung kết Champions League 2008 là ký ức khủng khiếp nhất của Carrick

“Vâng, đó là một trong những điều khủng khiếp nhất tôi đã từng làm. Không, nó là điều khủng khiếp nhất rồi”, Carrick nhớ lại. “Bạn có lẽ sẽ không muốn bất cứ ai phải chịu đựng cảm giác đó. Đứng nhìn cầu thủ khác đá 11m đã khổ, nhưng tự mình bước lên thực hiện còn khổ hơn. Đối diện với khung thành, bạn sẽ tưởng tượng ra vô số hậu quả khi mình đá trượt. Thật may là chúng tôi đã chiến thắng”.

“Tôi nghĩ chúng tôi đều đã nghĩ Man United thua chắc rồi (trước khi John Terry trượt chân). Tôi không dám nhìn cú sút của Terry, vì thế tôi không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng đêm hôm đó thực sự đau tim. Tâm trạng chúng tôi giống như đi tàu lượn vậy”.

Trước chiến thắng kỳ diệu ở Luzhniki khoảng 1 năm, Carrick đã nhận ra anh thực sự là cầu thủ của Man United khi ghi 2 bàn vào lưới AS Roma trong chiến thắng 7-1 nổi tiếng ở Old Trafford. Carrick nói: “Đó chắc chắn là một trong những đêm đặc biệt nhất của tôi. Nó tóm tắt chính xác những năm đầu tiên ở Man United - tốc độ, cường độ và chất lượng bóng đá của chúng tôi quá cao cho Roma đối phó. Mặc dù vậy, tôi nghĩ chúng tôi cũng ngạc nhiên với chính ḿnh”.

Điều buồn cười là Carrick hiếm khi ghi nhiều bàn thắng đến vậy. Bàn đầu tiên, tiền vệ này vung chân tạo ra cú sút cầu vồng tuyệt đẹp giúp Man United mở tỉ số ngay ở phút 11. Bàn thứ 2 thậm chí đẹp hơn từ khoảng cách tương tự, ngay trước khán đài Stretford End. Lập cú đúp không có nghĩa Carrick được kỳ vọng cao hơn.

VÔ DUYÊN VỚI TAM SƯ NHƯ SCHOLES


Trái ngược với sự nghiệp huy hoàng ở Man United, Carrick không có duyên với Tam Sư. 34 trận đấu trong vòng 14 năm cho thấy điều đó. Carrick đã có cuộc tranh vị trí khốc liệt ở hàng tiền vệ tuyển Anh khi Frank Lampard và Steven Gerrard cũng ở thời đỉnh cao. Với hình ảnh mờ nhạt hơn ở CLB, không khó hiểu khi tiền vệ của Man United không được trọng dụng cho dù trải qua 4 đời HLV khác nhau là Sven-Goran Eriksson, Steve McClaren, Fabio Capello và Roy Hodgson.

Có lần, Carrick từng thừa nhận anh cảm thấy “chán nản” khi lên tuyển và yêu cầu các HLV không triệu tập. Tuy nhiên, đến cuối cùng, Carrick vẫn nhận lỗi về bản thân nhiều hơn tìm cách bao biện. Anh nói: “Đây là vấn đề rất khó đánh giá. Có những giai đoạn tôi chơi rất tốt và xứng đáng được chọn, nhưng tôi lại không được chọn. Nhưng có những giai đoạn tôi có cơ hội nhưng lại không thể hiện được bản thân. Vì thế tôi sẽ không đổ lỗi cho ai”.

“Vấn đề lớn nhất có lẽ là tôi chưa bao giờ được thi đấu liên tục ở đội tuyển. Nhiều khi tôi có cảm giác họ gọi tôi chỉ vì tôi đang đá chính ở Man United. Họ chỉ vì điều đó chứ không phải vì muốn sử dụng tôi”.

Dù rất tài năng nhưng cũng giống người đồng đội Paul Scholes (ảnh nhỏ), Carrick không có duyên với ĐT Anh

Carrick không phải người đầu tiên không hài lòng với đội tuyển Anh. Đồng đội của anh, Paul Scholes giã từ Tam sư từ năm 29 tuổi. Cả 2 tiền vệ này chỉ thực sự nhận được những lời ca ngợi vào cuối sự nghiệp của họ. Carrick cho rằng hiếm cầu thủ nào đạt được đến đẳng cấp của Scholes, người xuất sắc nhất anh từng thi đấu cùng.

“Tôi có thể nói đó là Scholesy bởi vì tôi chơi rất gần anh ấy, bạn biết mà”, Carrick nói. “Tôi đã thi đấu cùng một cầu thủ đẳng cấp thế giới, trải qua một số trận đấu đẳng cấp nhất, nhưng Scholesy vẫn là điều gì đó hoàn toàn khác biệt. Tôi nghĩ mình rất may mắn khi được tập luyện cùng anh ấy mỗi ngày”.

“Không thể diễn tả anh ấy hay đến mức nào. Tôi có thể chọn ra 10 đến 15 đồng đội xuất chúng, như Ronaldo, Rooney, Ferdinand, Giggs, Neville... nhưng Scholesy đơn giản là nhất”.

CHƯƠNG MỚI CỦA CUỘC ĐỜI


Trận đấu với Watford sẽ khép lại sự nghiệp cầu thủ của Carrick và mở ra chương mới trong cuộc đời anh. Với vai trò trợ lý cho Mourinho, Carrick hứa hẹn sẽ học hỏi được rất nhiều trước khi bước vào con đường huấn luyện. Tuy nhiên từ trước đó, tiền vệ này đã mở ra Carrick's Street Reds gần Old Trafford, nơi những đứa trẻ được huấn luyện đá bóng miễn phí.

Bắt đầu ở CLB nhỏ bé Wallsend Boys' Club, Carrick hạ quyết tâm tạo cơ hội cho trẻ em đến với bóng đá đỉnh cao từ những thứ đơn giản nhất. Anh nói: “Gia đình tôi không khá giả, chúng tôi không có nhiều tiền nhưng tôi là đứa trẻ rất hạnh phúc. Bố mẹ luôn bảo vệ tôi, nhưng Boys' Club là nơi tạo ra ảnh hưởng lớn hơn cả”.

Sau khi giải nghệ, Carrick sẽ đi theo con đường huấn luyện và anh đã có kinh nghiệm khi trước đó đã mở ra Carrick's Street Reds gần Old Trafford, nơi những đứa trẻ được huấn luyện đá bóng miễn phí

“Bây giờ, tôi có điều kiện và cần chi tiêu khôn ngoan. Tôi muốn tạo môi trường tốt cho những đứa trẻ, cho chúng bỏ lại các vấn đề của cuộc sống để tận hưởng bóng đá. Và quan trọng nhất, cho chúng cơ hội kết nối với mọi người, học hỏi và phát triển”.

Bọn trẻ có ví dụ tuyệt vời nhất từ chính Carrick, khi sự khiêm nhường, tận tâm sẽ mang đến thành công.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến