Hoạt tâm chân như
“Đời mà có một người vui cái vui của mình, buồn cái buồn của mình, chẳng là đủ rồi sao, có tâm sự trong lòng, lặng nhìn nhau không nói mà cũng cảm biết, thế chẳng là đủ rồi sao?”
(Thương nhớ mười hai, Vũ Bằng)
Nhận xét
Đăng nhận xét