King of SLR( pentax K1000)
Hà Nội, 1995... Có một cậu bé được bố mẹ cho đi chơi ở công viên Thủ Lệ.
Trong đầu nó ngày hôm đấy cũng có khá nhiều chuyện băn khoăn xem có nên kể cho bố mẹ nghe không? ... Chẳng hạn như vài hôm trước " thằng bạn thân, người nó coi là ae chiến hữu cùng lớp mẫu giáo rủ nó đi tè bậy mà không xin phép cô giáo, hay như có 1 thằng hàng xóm gần nhà đang gạ đổi cái tàu thủy làm bằng sắt với mấy quyển truyện HECMAN mà anh nó cho, rồi nó sợ mẹ nó quên cái vụ hứa mua cho nó HECMAN tập mới nhất cửa nhà xuất bản Kim Đồng...
Ngày hôm đấy,kỳ lạ là nó được 1 bác lớn tuổi cầm cái cục sắt gì trông vừa to vừa thô hướng vào người, mỗi lần bác ấy bấm nút là lại có cái tiếng "soạch soạch" khiến cho nó liên tưởng đến cái khẩu súng côn xoay không có đạn mà Bác nó mua cho chỉ để làm mấy con mèo giật mình... Qua đi những giây phút sợ hãi là một sự thích thú khiến nó lại thèm thuồng và đòi mẹ nó mua cho.
... Xoa đầu nó, mẹ nói " cái này chỉ người lớn mới được chơi thôi con, trẻ con mà cầm vào á, tối về áo ọp thơm má đấy, sau này lớn mẹ mua cho ^^"
Được cái tính sạch sẽ từ bé, nó ghét nhất là lần nào đi sang nhà bác hàng xóm chơi cũng bị thơm lấy thơm để vào má... vì thế nó sợ phát khiếp và im thin thít nghe lời mẹ ngay.
( và hôm nay là lần đầu tiên nó được chụp ảnh ...)
... Xoa đầu nó, mẹ nói " cái này chỉ người lớn mới được chơi thôi con, trẻ con mà cầm vào á, tối về áo ọp thơm má đấy, sau này lớn mẹ mua cho ^^"
Được cái tính sạch sẽ từ bé, nó ghét nhất là lần nào đi sang nhà bác hàng xóm chơi cũng bị thơm lấy thơm để vào má... vì thế nó sợ phát khiếp và im thin thít nghe lời mẹ ngay.
( và hôm nay là lần đầu tiên nó được chụp ảnh ...)
Trên đường đi về, nó chỉ vào những ngôi nhà đối diện công viên thủ lệ, tròn mắt hỏi mẹ nó " mẹ ơi, bên kia là nhà gì ạ? "
..." đại học đấy con, sau này lớn thì TA tỉnh lẻ của mẹ sẽ được học nhé "
--- Thời gian trôi qua kẽ tay ---
..." đại học đấy con, sau này lớn thì TA tỉnh lẻ của mẹ sẽ được học nhé "
--- Thời gian trôi qua kẽ tay ---
Hà Nội, 2009... Đứng trước cổng trường giao thông là một tràng trai đang khoác 1 chiếc ba lô bên cạnh bố hắn , xem như là duyên phận, ngày hôm đấy, hắn làm thủ tục nhập trường ... Bố hắn đã khác xưa,những vết hằn thời gian làm cho ông không còn pha trò , nhanh nhẹn như nhiều năm trước...
Hà Nội 2013 ... Có lẽ là lâu hơn so với quy định, những vất vả lo toan cho gia đình, cuộc sống đã khiến mẹ của thằng bé năm nào quên đi lời dỗ dành khi xưa ... Nhưng điều này cũng không sao vì hắn đã thay mẹ hắn thực hiện lời hứa năm xưa ... Trên tay hắn đã là cục sắt SOẠCH SOẠCH ...
------------------------------
( Có lẽ, đối với những đứa trẻ ngây thơ, lời hứa của ba mẹ nó luôn chiếm trọn 1 phần trong tâm hồn và sẽ theo suốt cuộc đời nó, để khi nào đó, mệt mỏi với những cú tát liên tục của cái hiên thực phũ phàng trong cuộc sống này, nó luôn có một niềm vui nho nhỏ là lục lại tuổi thơ êm đềm và đẹp đẽ ...
------------------------------
( Có lẽ, đối với những đứa trẻ ngây thơ, lời hứa của ba mẹ nó luôn chiếm trọn 1 phần trong tâm hồn và sẽ theo suốt cuộc đời nó, để khi nào đó, mệt mỏi với những cú tát liên tục của cái hiên thực phũ phàng trong cuộc sống này, nó luôn có một niềm vui nho nhỏ là lục lại tuổi thơ êm đềm và đẹp đẽ ...
Nhận xét
Đăng nhận xét