Lên chùa

Bậc thang lên lối rêu xanh mờ xô nghiêng
Đá lăn như người đang quên
Đá rơi xuống hồn người như vực sâu tối.....
Kìa đàn chim khoát trong sương mù
Từng ngày qua lấp trong ao tù
những con sông khéo bay về trời
Dòng mực phai ới a câu chuyện ngày mai
Thói quen đã thành giây cung
Kéo ta căng thành cơn giông
...đầy mưa gió...
Từng tình mơ đã len qua rừng
Bầy trồn hoang đã xa hang cùng
Bước chân xinh nhón trên thượng nguồn.
----
Cuối năm lên chùa, cõi tiên phật bồng lai... Đứng trên đỉnh núi 1600m chả có ai,mây mù bao phủ xung quanh, mờ ảo, ngôi chùa thanh vắng tôi cúi đầu trước tiên phật thánh thần, không cầu cao sang, chỉ mong yên bình tĩnh lặng... Hãy để cái tên anhtele trìm trong muôn thủa :d

Nhận xét

Bài đăng phổ biến