Trái tim dũng cảm
Trái tim dũng cảm.
Cô quen anh sau một buổi offline hội đi phượt. Họ giống nhau, cùng thích máy ảnh, thích khám phá những cung đường. Về nhà nói chuyện, chẳng biết thân nhau từ lúc nào. Anh hay rủ cô đi phượt, cô ngồi sau yên xe anh, đi hết vùng đất này lại khám phá vùng đất khác. Anh chụp ảnh, cô làm mẫu. Xuyên suốt những cuộc hành trình, họ chia sẻ những câu chuyện không tên.
Cô thích anh. Chẳng biết anh có đoán được hay không. Nhưng trong lòng anh vẫn vấn vương bóng hình một cô gái khác. Qua lời anh kể, cô ấy rất xinh, có nụ cười thật hiền. Anh và cô gái ấy yêu nhau từ những năm đại học, đến năm ba, cô ấy tạm biệt anh đi du học. Từ hồi đó đến giờ, anh chẳng quen ai khác, cũng chẳng một cô gái nào bước vào được trái tim anh. Anh hay đùa với cô:
- May mà tự nhiên quen em, anh như có thêm cô em gái nhỏ, đi cùng trò chuyện.
Nghe xong câu đó, cô cười tươi. Nhưng trong lòng bỗng nhói lên cảm giác kỳ lạ.
Cứ thế, cô ở bên anh. Cô nấu ăn khi anh ốm, cô qua nhà anh chăm mấy chú chó mỗi đợt anh đi công tác xa, cô đi chợ, bỏ sẵn ít đồ ăn để chẳng may anh đói mà chưa kịp mua đồ. Cô cứ thầm lặng chăm sóc anh như thế. Nhưng chưa một lần dám nói thích anh. Nói ra rồi thì sao? Liệu hai người có trở nên khó xử? Liệu anh có quên được hình bóng người cũ để đến bên cô? Liệu đã bao giờ anh coi cô như người yêu, chứ không phải một cô em gái? Những câu hỏi cứ luẩn quẩn khiến cô bế tắc với thứ tình cảm đơn phương của chính mình.
Chuyện tình cảm đôi khi thật trớ trêu. Cô thích anh, còn trái tim anh vẫn đuổi theo bóng hình xa xôi khác. Nhiều lúc, cô ước giá như cô là người đến trước. Hoặc đôi khi, cô ước giá như cô quên được anh, để đến bên người dành tình cảm cho cô. Nhưng trái tim chẳng chịu nghe lời lí trí, cứ lì lợm chạy theo bóng hình chẳng thuộc về ta.
Chúng ta chẳng hề có lỗi khi đem lòng yêu một ai đó, dù người ấy có yêu ta hay không. Biết làm sao được, vì trái tim vẫn luôn là thứ khó bảo mà. Tôi nghĩ, những người yêu đơn phương là những người có trái tim thật dũng cảm. Biết là đau, vẫn chịu ôm nỗi đau cho riêng mình. Biết là có thể người ấy chẳng đoái hoài, mà vẫn cứ chờ đợi. Biết là mong manh, nhưng cứ ngờ nghệch ôm hi vọng biết đâu một ngày người ấy quay lại và đón nhận ta.
Tình yêu đơn phương, chắc hẳn rất nhiều người trong chúng ta đã từng trải qua. Nếu may mắn, có thể một ngày người ấy nhận ra sự chân thành của bạn. Còn nếu không, người ấy sẽ mãi chẳng đón nhận tình cảm của bạn. Khi ấy, chắc chắn bạn sẽ buồn, sẽ chán nản, nhưng đừng lo, vì bản năng của những trái tim dũng cảm là yêu thương. Đến khi gặp được người rung động vì nó, trái tim ấy sẽ lại yêu, cuồng nhiệt và chân thành.
- Summer Kat-
Photo: Quynh Anh Ngoc Vu.
Nhận xét
Đăng nhận xét