Tháng 4 về
Tháng tư về, dường như cái se lạnh đã hoàn toàn tan biến. Chỉ còn chút man mác trong gió mới khẽ reo vang khúc ca chào mùa hè. Tháng tư về, mùa hạ vẫn còn e ấp thẹn thùng lắm. Nên nắng vẫn tinh khôi và mơ màng, mây cứ lững lờ và xa xôi lắm. Tháng tư, thời gian và không gian như ngừng lại trong dòng cảm xúc mênh mang, thơ mộng. Bầu trời như rộng hơn trong vạt nắng trong veo, sâu thẳm. Gió lao xao hát khúc hoan ca của cỏ cây, hoa lá đang độ tươi sắc. Cảnh vật thật yên bình và trong trẻo như òa vào nhau trong dòng chảy chậm rãi, phiêu du.
Và tháng tư, còn đó những nỗi chờ mong cứ da diết trong con tim mỏng manh, thuần khiết. Đó là nỗi nhớ đã thường trực qua bao tháng ngày ròng rã, một nỗi nhớ mong trọn vẹn, thủy chung. Cũng có cả những nỗi nhớ chợt đến khi mùa hạ dịu dàng đang vẫy gọi ngoài kia. Nỗi nhớ cũng biết nũng nịu, vòi vĩnh thật con trẻ và dễ thương.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ duy nhất một gam màu. Mà quả thực có như vậy chắc con người sẽ khô héo và tàn lụi mất thôi. Bởi thế, con người ta có quyền làm cho cuộc sống của mình rực rỡ hơn, tươi đẹp hơn như mình hằng mong ước. Và trong bộn bề những vất vả, lo toan của cuộc sống, sự ngột ngạt của phố phường đông đúc, ta vẫn có thể dành cho mình những góc trời riêng, nhưng khoảnh khắc riêng êm dịu. Cho dù đó chỉ là trong những giấc mơ thoảng qua giữa một phút giây lơ đãng
Một ước mong thật giản dị và trong sáng. Sống giữa thành phố chật chội và ngột ngạt, nơi mà tình yêu nhiều lúc cũng phải bon chen, chụp giật thì giấc mơ ấy quả thực hợp lý. Một thiên đường bé nhỏ và đơn sơ. Một miền thôn quê bình dị và mộc mạc. Nơi ấy có những con đường nhỏ quanh co nở đầy hoa dại. Không gian tràn ngập sắc nắng và hoa rực rỡ. Thật yên ả và riêng tư. Ở đó hai người có thể nắm tay nhau, lặng lẽ đi bên nhau, lắng nghe trái tim rung lên những tiếng yêu thương.
( Bình Minh )
Và tháng tư, còn đó những nỗi chờ mong cứ da diết trong con tim mỏng manh, thuần khiết. Đó là nỗi nhớ đã thường trực qua bao tháng ngày ròng rã, một nỗi nhớ mong trọn vẹn, thủy chung. Cũng có cả những nỗi nhớ chợt đến khi mùa hạ dịu dàng đang vẫy gọi ngoài kia. Nỗi nhớ cũng biết nũng nịu, vòi vĩnh thật con trẻ và dễ thương.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ duy nhất một gam màu. Mà quả thực có như vậy chắc con người sẽ khô héo và tàn lụi mất thôi. Bởi thế, con người ta có quyền làm cho cuộc sống của mình rực rỡ hơn, tươi đẹp hơn như mình hằng mong ước. Và trong bộn bề những vất vả, lo toan của cuộc sống, sự ngột ngạt của phố phường đông đúc, ta vẫn có thể dành cho mình những góc trời riêng, nhưng khoảnh khắc riêng êm dịu. Cho dù đó chỉ là trong những giấc mơ thoảng qua giữa một phút giây lơ đãng
Một ước mong thật giản dị và trong sáng. Sống giữa thành phố chật chội và ngột ngạt, nơi mà tình yêu nhiều lúc cũng phải bon chen, chụp giật thì giấc mơ ấy quả thực hợp lý. Một thiên đường bé nhỏ và đơn sơ. Một miền thôn quê bình dị và mộc mạc. Nơi ấy có những con đường nhỏ quanh co nở đầy hoa dại. Không gian tràn ngập sắc nắng và hoa rực rỡ. Thật yên ả và riêng tư. Ở đó hai người có thể nắm tay nhau, lặng lẽ đi bên nhau, lắng nghe trái tim rung lên những tiếng yêu thương.
( Bình Minh )
--------------
Nhận xét
Đăng nhận xét