Bên nhau trọn đời


Những lời thoại kinh điển trong Bên nhau trọn đời




"Tôi nghĩ kĩ rồi, nếu 3 năm sau cô nhất định là bạn gái của tôi vậy tại sao tôi không sớm sử dụng quyền đó của mình".



"Triệu Mặc Sênh, cô chạy chậm thế này, sao lúc trước lại đuổi kịp tôi nhỉ".



"Anh ngẩng đầu nhìn thấy ánh nắng nhảy múa trên khuôn mặt cô ấy, thật là ngang ngạnh đi thẳng vào lòng anh không thèm hỏi một tiếng. Anh thậm chí không kịp từ chối".



"4'25s...Hay là hôm thi anh chạy trước, em đuổi theo sau. Hay là treo trước mặt em bức ảnh của anh".



"Sau này em sẽ hiểu, ở nơi nào đó trên thế giới này có cô ấy xuất hiện thì tất cả những người khác đều là tạm bợ. Anh không muốn tạm bợ", Hà Dĩ Thâm nói chuyện cùng Hà Dĩ Văn về Triệu Mặc Sênh.



"Tôi thua rồi, bao nhiêu năm trôi qua, tôi vẫn thua em. Thua thảm hại. Tôi không say, mà tôi điên", Hà Dĩ Thâm say rượu cưỡng hôn Triệu Mặc Sênh.



"Mặc Sênh, anh rất tỉnh. Xưa nay vẫn vậy".



- Sau này đừng làm mấy chuyện ngốc nghếch thế nữa.

- Chuyện gì?

- Đi xem mắt cùng người khác.



"Thực ra, cưa đổ Dĩ Thâm cũng rất dễ. Chỉ cần mặt dày liên tục quấy nhiễu anh ấy, cứ gào khóc ầm ĩ thì anh ấy sẽ giơ tay đầu hàng thôi".



"Bây giờ em có muốn quay về bên anh không? Anh không có ý định lãng phí thời gian vào vấn đề này, cũng chẳng có hứng để quen lại từ đầu với một cô gái khác và lại rơi vào một mối tình nữa. Thế nên anh thấy chỉ có em là thích hợp nhất…”.



“Anh cứ nghĩ rằng sự dịu dàng của anh có thể đem đến cho em cả thế giới này. Anh hoàn toàn có thể lấp đầy mọi chỗ trống trong trái tim em và anh có thể chuyên tâm ở bên cạnh em mỗi ngày để bù đắp cho những sai lầm trong quá khứ. Có lẽ anh đã quá ngây thơ khi cho rằng chúng ta có thể trở về như ngày xưa. Thế giới của anh một lần nữa lại tan vỡ chỉ trong phút chốc. Triệu Mặc Sênh, hãy nói cho anh biết làm thế nào anh mới có thể hết yêu em?”.



"Còn bảy năm nay, anh đã đếm bao nhiêu lần 999. Không phải không nghĩ đến bỏ cuộc, chỉ là không có cách nào đếm đến 1000".



"Đau là cảm giác trống rỗng hãi hùng khi tỉnh giấc nhớ ra em đã đi xa, không còn nhìn thấy nụ cười trẻ con của em. Là sự thất thần vô cớ khi làm bất cứ việc gì. Là nỗi cô đơn trống hoác sau những cuộc vui ồn ào mỗi lần ăn mừng thắng lợi vụ án".



"Chờ đợi không đáng sợ, cái đáng sợ nhất là không biết phải chờ đến bao giờ".



"Bình thản bởi vì đã quyết định, quyết định là sẽ chờ".



"Đối với một số người thời gian chỉ làm vết thương thêm rỉ máu, như đối với Dĩ Thâm. Thì ra những năm đó, sự bình thản của Dĩ Thâm chỉ là bề ngoài, có một loại vết thương nó xâm nhập vào xương tủy và hoành hành ở nơi không ai nhìn thấy".



"Dĩ Thâm, em rất nhớ anh. Em nhớ anh. Anh biết không? Em từng đứng một mình trên con phố xa lạ ở một đất nước xa lạ, những con người với màu da khác lạ lướt qua trước mắt, ngay một dáng người giống anh cũng không nhìn thấy. Bây giờ cuối cùng đã có thể nói với anh, em rất nhớ anh".



“Có bao nhiêu chuyện tình trong cuộc đời, nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến đầu bạc răng long".



"Chuyện tình yêu cũng giống như uống nước, nóng lạnh thế nào chỉ có người trong cuộc biết".



"Đó là một buổi chiều ánh nắng vẫn rực rỡ như trước kia, trên con đường râm mát thoang thoảng mùi hương cây cỏ, trên vỉa hè phản chiếu ba chiếc bóng đổ dài… Thời tiết đẹp như vậy, thích hợp để ra ngoài, thích hợp để chụp trộm, thích hợp… Bên Nhau Trọn Đời".

Nhận xét

Bài đăng phổ biến