Ander Herrera
[TẢN MẠN]
Phút 90+1 trận derby nước Anh, Roberto Firmino nhận bóng ở khu vực giữa sân và có cơ hội tuyệt vời để mở ra một pha phản công cho Liverpool. Nhưng Ander Herrera xuất hiện và thực hiện một trong những động tác kéo áo thô thiển nhất trong lịch sử Premier League. Firmino phản ứng lại, và cầu thủ Tây Ban Nha chỉ chờ có thế để lăn đùng ra ôm mặt.
“Thằng khốn”, “Đồ mất dạy”, có lẽ đó chỉ là những cụm từ nhẹ nhàng nhất mà các Liverpudlians dành cho Herrera sau trận đấu đêm qua. Xét một cách công bằng, họ có quyền làm như thế sau quá nhiều những ấm ức từ phía trọng tài. Từ pha “vật ngửa” Henderson của Pogba, tình huống việt vị của Valencia cho tới đỉnh điểm là pha bóng ở phút bù giờ.
Nhưng ngược lại, Herrera có lẽ còn được các CĐV của Man Utd nhắc tới sau trận đấu nhiều hơn cả Pogba và Ibrahimovic. Họ tung hô anh như một trong những người con mang dòng máu Quỷ. Một kẻ sẵn sàng hứng chịu những lời phỉ nhổ từ bên ngoài để bảo vệ thành quả của đội bóng.
Còn với những người ngoài cuộc công tâm nhất, có lẽ tình huống đó cũng sẽ chỉ khiến họ bật cười. Nó dĩ nhiên không giành giải thưởng Fair-play của năm, nhưng là một nét “đẹp” trong bóng đá, một cái đẹp trong sự xấu xí.
Chung kết Champions League 2006, thủ thành Jens Lehmann đốn ngã Samuel Eto’o trước khi Ludovic Giuly đệm bóng vào lưới trống. Trọng tài cắt còi, Lehmann bị đuổi ngay tức khắc, nhưng bù lại Giuly cũng bị tước luôn bàn thắng hợp lệ.
Tứ kết World Cup 2010, khi Uruguay và Ghana hòa nhau 1-1 và bước vào hiệp phụ, Luis Suarez đã thản nhiên cản bóng bằng tay trong vòng cấm. Trọng tài đương nhiên rút thẻ đỏ, nhưng Asamoah Gyan lại thất bại trên chấm phạt đền và gián tiếp khiến Ghana dừng bước sau loạt luân lưu.
Tất cả những tình huống gây tranh cãi đó được quy về một định nghĩa trong bóng đá cũng như thể thao, đó là “Professional foul”. Đúng vậy, những hành động bất chấp luật lệ ấy, lạ lùng thay, lại được gọi là những pha phạm lỗi chuyên nghiệp. Bởi lẽ nó xuất phát từ khát khao chiến thắng và tinh thần sẵn sàng hy sinh. Không ai cổ súy cho những hành động như thế (dĩ nhiên là trừ các CĐV đội nhà), nhưng nó vẫn được coi là một nét đặc trưng của thể thao nói chung và bóng đá nói riêng, một nét rất “người” của các cầu thủ chuyên nghiệp.
Và trong cái khoảnh khắc Herrera đứng lên sau màn ôm mặt rất “kịch”, cả Old Trafford rộn lên những tràng pháo tay. Nó khiến cho người ta nhớ tới pha bóng năm 1998, khi Ole Gunnar Solskjaer thực hiện cú xoạc bóng với Rob Lee, khi cầu thủ của Newcastle có cơ hội đối mặt với thủ môn. Thẻ đỏ, Old Trafford đứng lên tán thưởng, và Siêu dự bị rời sân như một người hùng.
Sau đêm qua, Herrera chính thức trở thành một cái tên đứng đầu trong black list của các Liverpudlians, còn các CĐV Man Utd có lẽ sẽ sáng tác một bài hát mới dành cho anh, một người hùng như Solskjaer ngày nào.
Người yêu cứ yêu, kẻ ghét cứ ghét. Bóng đá mà :)
Nhận xét
Đăng nhận xét