Polpot
Tranh đả kích Việt Nam trên báo Mỹ của Mauldin, William cuối năm 1978.
Khmer Đỏ tất nhiên không mềm yếu như thế này. Chế độ diệt chủng của Polpot thuộc hàng khủng khiếp nhất thế kỷ 20, và có ghế ở Liên Hiệp Quốc chỉ nhờ các toan tính chính trị của Trung Quốc và Mỹ. Khoảng 1,4 tới 2,2 triệu dân Campuchia (ước tính 21% dân số) đã chết dưới thời Khmer Đỏ, 50% vì bị hành quyết, số còn lại vì đói khát và bệnh tật.
Ngày 1 tháng 2 năm 1978, Trung ương Đảng Cộng sản của Pol Pot họp bàn chủ trương chống Việt Nam và quyết định thành lập 15 sư đoàn. Trong nghị quyết của họ có ghi: "Chỉ cần mỗi ngày diệt vài chục, mỗi tháng diệt vài ngàn, mỗi năm diệt vài ba vạn thì có thể đánh 10, 15, đến 20 năm. Thực hiện 1 diệt 30, hy sinh 2 triệu người Campuchia để tiêu diệt 50 triệu người Việt Nam". (dân số Việt Nam lúc đó là 54 triệu).
Cuối năm 1978, Campuchia có 73.000 quân, vài máy bay và xe tăng hạng nặng, 200 xe bọc thép, 10.000-20.000 cố vấn quân sự Trung Quốc. Con số này chẳng thấm vào đâu so với tiềm lực quân sự Việt Nam lúc bấy giờ: 615.000 quân, 900 xe tăng và 300 máy bay chiến đấu. Chưa nói đến sự chênh lệch về chất lượng binh lính và sĩ quan chỉ huy thì có thể thấy Khmer Đỏ không có cơ hội nào thắng. Nhưng Polpot vẫn ra lệnh tấn công vì tin chắc vào sự bảo trợ của Bắc Kinh. Sai lầm này phải trả giá đắt: chỉ sau 2 tuần, quân Khmer Đỏ bị đánh tan tác tới 80% lực lượng và Quân đội Nhân dân Việt Nam tiến vào Phnom Penh ngày 7/1/1979.
Nhận xét
Đăng nhận xét