Lão Bà

Này các Juventini? Còn lại gì sau một đêm trắng buồn bã? Thôi bỏ đi, nghe rock chơi và nhớ tìm bật ca khúc Stairway to heaven của Led Zeppelin nhé.

“Có một quý bà, người cứ cho rằng những gì lấp lánh đều bằng vàng
Và bà ta bắt đầu tìm mua một chiếc thang bắc lên thiên đường.”

Thiên đường của Lão Bà đôi lần tưởng chừng như gần ngay trước mặt nhưng thực chất lại quá xa vời! Già dơ, bản lĩnh, kinh nghiệm vốn vẫn là bản sắc của Lão Bà, nhưng sao hôm nay lại nghĩ đơn giản thế. Cô gái kia – kẻ thù của Lão Bà đâu phải mang vẻ đẹp tầm thường? Cả hai đều có hẹn với lịch sử, nhưng cô gái ấy mới là người được lịch sử chọn lựa. Còn riêng Lão Bà, hãy nhìn lại nào, chẳng có thứ gì lấp lánh mà đều bằng vàng cả đâu. Cái gọi là đôi công, là tự tin phủ đầu đối thủ, với Bianconeri, đó không phải là chân giá trị -  điều đã mang họ tới trận chiến cuối cùng này.

“Bạn sẽ đến được với thành công bằng nhiều cách
Nhưng con đường nào thì cũng dài
Vẫn còn đó thời gian để thay đổi quãng đường mà bạn đang đi”

Đúng vậy, hãy nghỉ ngơi và rồi lại bước vào một hành trình mới. Hãy thay đổi nếu thấy phù hợp, lịch sử rồi sẽ mỉm cười, dù là 10 năm, 20 năm hay thậm chí là còn dài hơn thế.

Chỉ có điều, có những giá trị vĩ đại sẽ phải lùi vào quá khứ. Giây phút lặng đi của Alex, khoảnh khắc gục ngã của Pavel, giọt nước mắt ngậm ngùi của Andrea Pirlo và sự buồn bã ẩn trong nét mặt đầy cứng cỏi của Gigi. Những quý ông đã không rời bỏ Lão Bà, nhưng lại chẳng thể cùng Lão Bà bước lên đỉnh vinh quang.

Cuộc sống là chuỗi dài của những sự mâu thuẫn. Nó luôn đẩy con người ta vào sự lựa chọn, hoặc cái này, hoặc cái kia, mà không cho phép sự vẹn tròn tồn tại. Nếu có sự lựa chọn vẹn toàn cho hạnh phúc, cho vinh quang, thì có lẽ thế gian đã trở thành thiên đường... từ rất lâu rồi.

Rạng sáng nay, Bianconeri cũng thế, họ có quyền chọn lựa nhưng cũng vì quá khát khao chiến thắng, quá thèm khát một cơn mưa sau chuỗi ngày dài nắng hạn mà họ quên mất sức mạnh vốn có của mình ra gì, họ thi đấu tựa như chú chim thorn tìm đến bụi mận gai vậy, ước mong được cất lên tiếng hót hay nhất dù biết rằng lồng ngực sẽ rỉ máu khi chiếc gai cắm vào.

Vậy đấy, các Juventini, hãy tự hào, thay vì trách móc, hãy tự hào vì đội bóng ấy đã mạo hiểm cống hiến cho các bạn một chiến thắng đẹp và thuyết phục lòng người bất chấp cái giá rất đắt họ phải trả.

Rồi thời gian sẽ sớm có câu trả lời cho các bạn, bởi chẳng có gì là tồn tại mãi mãi, có người làm nên kỉ lục thì cũng sẽ có người phá vỡ kỉ lục ấy. Gigi có thể sẽ không cùng Lão Bà nâng chiếc cúp vô địch nhưng rồi sau này, anh cùng Alex, Pavel hay Pirlo sẽ cùng nhau đứng trên khán đài, mỉm cười nhìn Lão Bà trong ngày hạnh phúc nhất.

Bởi:

“Tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại, và khi ấy cả thế gian lặng đi lắng nghe, và thượng đế cũng mỉm cười.” (Colleen Mc Cullough)

#FinoAllaFine #ForzaJuve

Nhận xét

Bài đăng phổ biến