Huế
Mình thích nhà Nguyễn một phần vì yêu mến xứ Huế. Xét toàn cõi Việt Nam hiện nay, cá nhân mình thấy giá trị nhất vẫn là kinh thành Huế. Khi Thăng Long, Gia Định, Trà Kiệu, Đồ Bàn, Tây Đô, Phượng Hoàng chỉ còn là tàn tích, thì Phú Xuân vẫn đứng đó, hùng tráng uy nghi bên sông Hương, biểu tượng cho một thời quân chủ nước Việt. Nó gần như là trái tim của du lịch văn hóa Việt Nam. Tiếc là tiêu thổ kháng chiến 1947 và giao tranh 1968 đã tàn phá đến 70% Đại Nội Huế, hơn 100 công trình chính của hoàng thành nát vụn, bị cày xới lung tung hoặc đổ sập thê thảm.
Lúc đọc tripadvisor, mình có để ý comment của một du khách tên Oszorsi đến từ Áo:
"Strolking the grounds of the Imperial City, you cannot help but wonder how wonderful life in the early 19th century might have been provided if you were an emperor. Some of the sights are surprisingly well preserved, others unfortunately totally destroyed during the wars. You can see, however, the continuous effort to restore the original glory of this beautiful sight"
Và chia sẻ của ông Nguyễn Văn Phúc trong ban bảo tồn Huế:
"Of the 1947, It's difficult to lay blame about who were the main destroyers. Both sides did not take consideration. We just say it was because of the war, we don't say French or Vietnamese. And 1968? Both sides made the mistake of using this as a military target.''
Hẹn trở lại xứ Thần Kinh vào ngày 8 tháng 7 tới. Nhà Nguyễn xây được 29 thành cổ, như Đồng Hới, Vinh, Vĩnh Long, Quảng Ngãi, Quảng Trị... thì toàn bộ tan tành hoa lá hẹ, chỉ còn mỗi Huế. Giả sử một ngày nào đó, cả Huế cũng không còn thì Việt Nam sẽ... buồn lắm.
Nhận xét
Đăng nhận xét