Bạn đã vượt qua khoảng thời gian tuyệt vọng nhất của bản thân như thế nào?

[Q] Bạn đã vượt qua khoảng thời gian tuyệt vọng nhất của bản thân như thế nào?

1. Phẫu thuật cắt bỏ chân đã 5 năm rồi, vẫn cười mà sống nhăn răng đây. Lúc con người trải qua cái chết mới thấy được tất cả những khó khăn trong cuộc sống này chẳng có gì to tát cả.

2. 22 tuổi, mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, không sống được quá 3 năm nữa, đã nghĩ thông suốt là chấp nhận phương pháp hoá trị. Ít nhất bây giờ vẫn còn sống, có thể chăm sóc và an ủi ba mẹ. Ngày mai bắt đầu trị liệu, hy vọng gặp nhiều may mắn.

3, Tháng 3/2015, mẹ rơi xuống vách núi, nằm trong phòng cấp cứu hôn mê suốt 13 ngày phải dùng ống dẫn truyền dinh dưỡng, lúc tỉnh lại bị mất trí nhớ tạm thời sau đó dần dần hồi phục. Tháng 11/2005 bố bị bỏ tù 8 năm, tôi không muốn nói lý do nhưng dù sao ba cũng không giết người, không phóng hỏa, không cướp giật, không hút thuốc phiện, năm ấy tôi 12 tuổi. Năm 2009, chị ruột hơn tôi 4 tuổi vì tái phát bệnh tim bẩm sinh mà qua đời. Cuộc sống dù có tồi tệ đến mấy cũng có mức độ nhất định, sau đó sẽ dần dần ổn thôi.

4. Khoảng thời gian tuyệt vọng của tôi chính là gặp mặt người yêu qua mạng, lấy hết dũng khí đi gặp mặt, kết quả chỉ nhận lại được câu nói:" Cô mập như heo, thế mà cũng muốn đến gặp tôi." Khoảng thời gian ấy, tôi không thể thoát khỏi chiếc hố của sự tuyệt vọng, chỉ biết chìm đắm vào rượu chè, thế là lại mập thêm một vòng. Sau đó mẹ tôi đã đánh tôi một trận cho tôi thức tỉnh. Cuối cùng tôi giảm được 20kg, mỗi ngày đều đắp mặt nạ, học trang điểm và cách phối đồ, kết quả là bây giờ tôi rất tự tin về bản thân mình. Tôi nghĩ phụ nữ đừng bao giờ để sau khi gặp phải tra nam mới phát hiện bản thân mình kém cỏi, chúng ta phải tự mình phát hiện ra khuyết điểm của bản thân sau đó cố gắng thay đổi, trở nên tốt hơn.

5, Tai nạn xe cộ khiến tôi gãy ba cái răng, gương mặt gần như bị huỷ... Tôi không khóc, người yêu của tôi không ngủ 3 ngày 3 đêm chỉ để chăm sóc cho tôi, nhưng tôi biết mỗi ngày anh ấy đều trốn trong WC bệnh viện lén khóc thầm cho tôi...

6. Không biết có bao nhiêu người gặp tình trạng giống tôi như khi ở một mình vào ban đêm, tôi sẽ khóc không ngừng, chẳng biết vì lý do gì. Khóc mệt rồi thì gục vào giường mà ngủ, hôm sau vẫn lặp lại như thế, thậm chí đến bây giờ vẫn vậy...

7. Một người đi bộ đến Tây Tạng, đi đến mức không có thời gian để buồn tủi, nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp cũng như gặp qua rất nhiều người, người ấy luôn cảm ơn tất cả những người bạn đã từng đi cùng, từng ngắm cảnh cùng và những người lạ từng giúp đỡ. Thật tình đề nghị các bạn lúc tâm trạng không tốt nên đi ra ngoài một lát, bạn sẽ phát hiện thế giới này rất rộng lớn, những chuyện tốt đẹp cũng rất nhiều.

8. Khoảng thời gian tuyệt vọng nhất của tôi đó chính là cậu bạn thân tự sát, lúc ấy tôi không thể nào vượt qua cú shock này, khóc mấy ngày liên tục nhưng tâm trạng vẫn không bình thường lại. Tôi không ngừng mở lại những tin nhắn ngày trước của hai đứa ra xem. Tôi nghĩ, tôi phải sống thật tốt vì cậu ấy, thực hiện những nguyện vọng của hai đứa thay cậu ấy...

9. Đôi khi gặp chuyện buồn, một mình vẫn có thể chống đỡ được, cố gắng chịu đựng một chút sẽ vượt qua. Nhưng có người an ủi, tất cả những khiên giáp sẽ tự nhiên sụp đổ.

10. Về nhà! Tôi không phải là người yếu đuối, nhưng tôi biết rằng ở nhà có người vẫn luôn ủng hộ tôi!

• Dịch: Phong
• Via: fb/PhongTinhCung

Nhận xét

Bài đăng phổ biến