Goodbye Wenger
TẠM BIỆT ÔNG WENGER !
Old Trafford ngày hôm nay lạ thật ...
Nó không ồn ào , xô bồ như mọi khi cho dù trên sân đó là trận đấu của những kẻ cừu thù ... trận đấu của những kẻ không cho phép mình thất bại trước đối thủ . United và Arsenal là hai cái tên gắn liền với những năm tháng vinh quang của bóng đá đương đại , với United đó là kỷ nguyên Sir Alex vô tiền khoáng hậu , với Arsenal đó là triều đại gầy dựng một đế chế tại London ... như một cách nào đó tất cả những hình ảnh đó được điêu khắc đậm nét qua câu nói của một anh bạn fan Pháo Thủ ...
Sir Alex , cần được dựng tượng tại Old Trafford vì ông xứng đáng .
Nhưng Wenger ... không cần làm điều đó vì Emirates là sân vận động của ông !
Quả thật là vậy , Wenger đến với Arsenal từ những buổi sơ khai , ông đặt những viên gạch đầu tiên cho một họng súng vô hình , hơn 20 năm tận tuỵ ông biến một Arsenal non nớt thành một đội bóng có tiềm lực vững chắc, khi Arsenal vinh quang người ta nhớ đến những cầu thủ quần đùi áo số ở trên sân , nhưng khi Arsenal thất bại ... ông là người được “ nhớ “ đến đầu tiên.
Ngày hôm nay , trận đấu cuối cùng của Triều Đại Wenger đối đầu cùng United , dư vị nó thật lạ, đó không còn là những tiếng la ó trên khán đài, không còn là những lần nhãy bổ vào nhau của những người đàn ông mặc Vest lịch lãm , trên khán đài khuôn mặt của Sir Alex trầm ngâm đến lạ ... có lẽ khoảnh khắc này đây, “ hai người bạn già “ cùng chung một luồng suy nghĩ , cái ngày mà Wenger phải rời bỏ thứ tình yêu cao đẹp nhất sự nghiệp của ông ... nó gợi lại cho Ferguson một thoáng nặng lòng .
Sẽ không ai yêu Arsenal nhiều như Wenger , và sẽ không ai có thể xoá bỏ hình ảnh của ông trong lòng các pháo thủ - đó là điều bất di bất dịch . Thứ tình yêu cao đẹp đó được Wenger đúc kết qua từng năm tháng, tôi có thể đặt cược với các bạn fan Pháo Thủ ... nếu một ngày các bạn không còn nhìn thấy Arsene tại băng ghê huấn luyện nữa ... đó là ngày các bạn sẽ khóc - như cái cách các Macunians giành cho Sir Alex. Đó là quy luật, đó là định lý ... là cách đáp trả cho những con người đã giành trọn cả thanh xuân cho cái tình yêu của các bạn ngày hôm nay.
Sẽ không còn một Wenger với cái bứt tay day dứt khi đôi nhà gặp khó khăn, sẽ không còn là cái ánh nhìn xa xăm đến khắc khổ, sẽ không còn một Wenger với cánh tay bỏ vào quần trong một bộ đồ Vest chỉnh chu - hôm nay là ngày cuối cùng ông ghé thăm Old Trafford ... nó nhẹ nhàng và lặng lẽ như cái cách ông chấp nhận rời bỏ tình yêu của bản thân mình , yêu chứ ... dĩ nhiên là còn yêu chứ, nên ông mới chấp nhận ra đi ... ông sẽ là người đứng sau cho một hào quang của người kế nhiệm ... tình yêu là thế , có những người yêu nhau đến điên dại , cuồng nhiệt ... cũng có những người gói ghém thứ tình cảm đó một cách lặng lẽ êm đềm ...
Giờ đã điểm , đã đến lúc nghĩ ngơi và ngắm cái tình yêu mình vun vén rồi Giáo Sư ạ ! Không chỉ những The Gunners , mà ngay cả tôi hay những người mê đắm làng túc cầu luôn giành cho ông những sự trân quý cao đẹp nhất !
Cảm ơn ông đã mang đến thế giới bóng đá này gia vị của tình yêu , đã đến lúc ông sống cho bản thân mình rồi ... TẠM BIẾT ÔNG NGÀI GIÁO SƯ ĐÁNG KÍNH !
Nhận xét
Đăng nhận xét