BỐN MÙA

[Tịch Mộ Dung, Lục Bích dịch]

1

Hãy để em tin rằng – anh yêu

Đây là câu chuyện của em

Giống như – để em tin rằng

Hoa nở - hoa rụng

Chính là lịch sử của mùa xuân

2

Nếu anh có thể quên – vậy thì

Có lẽ em cũng có thể

Đem hết thảy nước mắt ngưng kết thành băng trong tim

Hoặc là – treo chúng trên

Bầu trời đêm mùa hạ vô ngần

3

Khi gió nổi

Em cũng chỉ khép vạt áo

Che chở cho trái tim vẫn đang khẽ hát

Không để mùa thu nghe thấy

4

Chỉ vì – không thể mọc trên mảnh đất có tuyết rơi

Hết cuộc đời – em không cách nào nói ra được nguyện ước ấy

Em là một cái cây lá kim bị bứng trồng sang nơi khác

Anh yêu – anh là Bắc Cực

Cố hương của ngày đông

Nhận xét

Bài đăng phổ biến