Cấp 3 - sinh viên

- Thời sinh viên đẹp nhất nằm trong mắt học sinh cấp Ba, thời cấp Ba đẹp nhất nằm trong tim sinh viên đại học.

- Đừng đốt sách bỏ vở, có thể còn phải học lại. Đừng mặt nặng mày nhẹ, tương lai phải sống nhờ nhan sắc. Đừng chia tay người ấy, lên đại học hiếm có ai chân thành như vậy. Đừng vội thở phào thả lỏng, thanh xuân còn dài lắm.

- Có thể các em đang chán chường lắm với những ngày căng thẳng của bây giờ. Thế nhưng rồi em sẽ hiểu, hiện tại mà hôm nay các em đang ghét bỏ, rồi sẽ là quá khứ các em mãi mãi không thể quay về.

- Gửi cho bạn cùng bàn một lời từ biệt thật chân thành. Nhìn ngắm phòng học thời cấp Ba thêm lần nữa. Ở bên những người đã đồng hành cùng em suốt những năm trong xanh. Và đi gặp người mà em hằng thương mến. Khoảnh khắc ánh nắng chiếu rạng trên gương mặt người ấy, là những tháng ngày sau này em sẽ mãi hoài niệm nhớ nhung.
...
Đó là những điều tôi đọc được suốt những ngày này.
Là lời nhắn nhủ từ người đi trước gửi lại cho các em - những chàng trai cô gái sắp bước vào một trong những kỳ thi lớn nhất đời mình.

Bởi vì lại đến mùa tốt nghiệp và ôn thi.
Ngoài kia, lũ trẻ các em mặc đồng phục, nô đùa, chụp ảnh, ôm nhau, mỉm cười, òa khóc...
Không thiếu gì cả.

Tôi vẫn luôn muốn tìm một từ thật chính xác để khái quát tuổi thanh xuân.
Cuối cùng nhận ra tuổi thanh xuân không thể nào khái quát.
Đau đớn, sa đọa, tổn thương, trưởng thành...
Dù có ra sao đi nữa, thì tất cả đều sẽ trở nên tuyệt đẹp khi lắp lên lớp kính lọc tuổi trẻ.

Xa trường rồi, em sẽ dần phát hiện...
Càng nhiều năm trôi qua thì càng khó để gặp lại những người bạn từng ngồi rất gần ngay bàn trên bàn dưới.
Cậu trai ngốc nghếch ngày xưa chẳng có gì trong tay nhưng luôn yêu em nhất...
sau này rốt cuộc không gặp được ai khác ngốc hơn.
Và những buổi chiều nắng nhạt chiếu xiên qua cửa sổ phòng học,
những giọng thầm thì chuyện trò trong hiệu sách,
những món ăn giá rẻ chẳng mấy ngon trong căng-tin,
những ngày nghỉ nằm dài biếng nhác...
Tất cả đều sẽ không còn.

Rồi em sẽ phải đón nhận từ biệt và chia xa.
Đón nhận những điều phức tạp đan xen trong tình cảm.
Em dần dà phải học được cách phân biệt lời thật lòng và giả dối.
Học được cách chấp nhận vài hạt bụi buộc phải nhận trong mắt
nhưng không bao giờ quên giữ năng lực lọc cho đôi mắt của mình.

Và cuộc đời bắt đầu phơi bày bộ mặt chân thật nhất.
Hoặc đường dài bằng phẳng hoặc ngã rẽ long đong.
Hoặc bật khóc trong nụ cười, hoặc đành buông xuôi bất lực.
Tất cả đều là những món quà bất ngờ.

Rồi con đường sau này...
Có người thả mình cho nước chảy bèo trôi.
Có người giãy khỏi gông cùm, một lòng phấn đấu.
Có người đầu hàng hiện thực, trở nên tầm thường.
Có người càng bị đè ép càng bùng nổ mãnh liệt.

Vậy thì chúc cho chúng ta là loại người sau.
Không ngừng trưởng thành sau vô vàn gian khó.
Trải qua vấp ngã nhưng không sợ thất bại.
Đột phá bản thân nhưng không làm khó mình.
Có thể sẽ thất vọng và đau lòng,
nhưng mãi mãi không để hy vọng mất đi.

Từ giờ, chúng ta lên đường lần nữa.
Chạy thật nhanh vì cuộc đời dài rộng.
Vĩnh viễn không quay đầu.

Em không còn là trẻ con,
nhưng em sẽ luôn trẻ mãi.

• Nguồn: weibo
• Dịch: Cìu (fb / Tạ Thu Ngân)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến