Lệnh hồ
Cuộc đời mỗi người sẽ một cái nghiệp riêng, và cũng sẽ có những nỗi cô đơn riêng.
Hắn, một mồ côi từ nhỏ, một kẻ lãng tử vô hạnh, một kẻ nói năng không đứng đắn đàng hoàng.
Hắn từ nhỏ đã được sư phụ sư nương nhận nuôi, được nuôi nấng cùng với huynh đệ Hoa Sơn, cũng lớn lên với tiểu sư muội...Hắn tuy mang tiếng lăng nhăng, nhưng sống có nghĩa khí, tình cảm.
Vậy mà, chỉ trong một thời gian ngắn, mọi thứ dường như đều quay lưng với hắn: người đệ đệ thân thiết bị hắn hại chết, sư muội ruồng bỏ hắn, sư phụ nghi ngờ hắn, ngay đến những huynh đệ Hoa Sơn cũng nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc .... và chính hắn, cũng sắp sống không nổi...
Một người mất tất cả tiền tài địa vị, danh vọng hay võ công, tất nhiên là khổ sở, nhưng nếu còn những người thân thiết bên cạnh vực dậy, người đó vẫn thật hạnh phúc biết bao... Nhưng khi mà chính những người thân thiết nhất với mình quay lưng đi ... cảm giác ấy, ....
So với Lâm Bình Chi, rõ ràng Lệnh Hồ Xung kém hơn rất nhiều, kể cả về sự nhẫn nại lẫn chí khí, nhưng nếu đặt vào địa vị của gã, chưa chắc ta đã không như gã ...
May mắn thay, gã gặp được nàng :)
=CBN=
Nhận xét
Đăng nhận xét