Lưu thủy hành vân
Vô ảnh thường giao "Tâm tựa thủy"
Hữu ngôn tự giác "Khí như sương"
Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, như có, như không, như vui, như buồn.
Rồi thì:
Yêu cũng được mà không yêu cũng được
Bằng hữu cũng được mà hận thù cũng được
Có cũng được mà không có cũng được
Đến cũn được mà đi cũng được
Tất cả đều có ý nghĩa và tất cả cũng đều vô nghĩa. Giữ lại là có, trôi đi là không, chẳng cần vướng bận điều gì, mà cũng không thể vướng bận được điều gì.
Ai đó có nói qua: Trên đời chuyện không được như ý có tới tám chín phần, nhân sinh cũng có quá đủ khổ đau rồi, tại sao còn phải đi tìm thêm sầu não? Bất quá, chúng ta không tìm đến phiền não, phiền não cũng tự tìm đến chúng ta.
Dưới chân Thiên hạ nhất lâu hạnh phúc không có, khổ hạnh có. Sướng vui không có, hoành họa đầy.
Đến bao giờ thân thể, tâm hồn mới thanh thoát được như lưu thủy, nhẹ nhàng như hành vân chẳng còn suy nghĩ bận vướng điều gì ...
Tâm nhược băng thanh, thiên tháp bất kinh.
Vạn biến do định, thần di khí tĩnh.
Trần cấu bất triêm, tục tương bất nhiễm.
Hư không nịnh mật, hỗn nhiên vô vật.
Vô hữu tương sinh, nan dịch tương thành.
Phân dữ vật vong, đồng hồ hồn niết.
Thiên đích vô nhai, vạn vật tề nhất.
Phi hoa lạc diệp, hư hoài nhược cốc.
Thiên bàn phiền ưu, tài hạ tâm đầu.
Tức triển mi đầu, linh thai thanh du.
Tâm vô quái ngại, ý vô sở chấp.
Giải tâm thích thần, mạc nhiên vô hồn.
Thủy lưu tâm bất kinh, vân tại ý câu trì.
Nhất tâm bất chuế vật , cổ kim tự tiêu diêu.
Hữu ngôn tự giác "Khí như sương"
Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, như có, như không, như vui, như buồn.
Rồi thì:
Yêu cũng được mà không yêu cũng được
Bằng hữu cũng được mà hận thù cũng được
Có cũng được mà không có cũng được
Đến cũn được mà đi cũng được
Tất cả đều có ý nghĩa và tất cả cũng đều vô nghĩa. Giữ lại là có, trôi đi là không, chẳng cần vướng bận điều gì, mà cũng không thể vướng bận được điều gì.
Ai đó có nói qua: Trên đời chuyện không được như ý có tới tám chín phần, nhân sinh cũng có quá đủ khổ đau rồi, tại sao còn phải đi tìm thêm sầu não? Bất quá, chúng ta không tìm đến phiền não, phiền não cũng tự tìm đến chúng ta.
Dưới chân Thiên hạ nhất lâu hạnh phúc không có, khổ hạnh có. Sướng vui không có, hoành họa đầy.
Đến bao giờ thân thể, tâm hồn mới thanh thoát được như lưu thủy, nhẹ nhàng như hành vân chẳng còn suy nghĩ bận vướng điều gì ...
Vạn biến do định, thần di khí tĩnh.
Trần cấu bất triêm, tục tương bất nhiễm.
Hư không nịnh mật, hỗn nhiên vô vật.
Vô hữu tương sinh, nan dịch tương thành.
Phân dữ vật vong, đồng hồ hồn niết.
Thiên đích vô nhai, vạn vật tề nhất.
Phi hoa lạc diệp, hư hoài nhược cốc.
Thiên bàn phiền ưu, tài hạ tâm đầu.
Tức triển mi đầu, linh thai thanh du.
Tâm vô quái ngại, ý vô sở chấp.
Giải tâm thích thần, mạc nhiên vô hồn.
Thủy lưu tâm bất kinh, vân tại ý câu trì.
Nhất tâm bất chuế vật , cổ kim tự tiêu diêu.
:) cái này quen quá đi hầy.
Trả lờiXóa