Bẫy B40
Bẫy B40 của du kích Việt Nam cấu tạo rất đơn giản, gồm 1 đầu đạn B40 lắp liều phóng cắm vào ống tre rỗng, ở đuôi có một ngòi điện nối với dây dẫn. Ống tre sau khi căn chỉnh góc và hướng ngắm, sẽ được gắn cố định xuống đất hay 1 vị trí nào đó, và được ngụy trang như một bụi cây vô hại. Dây điện được dòng đến 1 nơi đủ xa để đảm bảo an toàn và có tầm nhìn tốt, tại chỗ nấp ấy thì anh hay chị du kích chỉ việc ngồi ôm bộ kích nổ và chờ con mồi dẫn xác đến mà thôi.
Loại bẫy này có 3 đặc điểm chính:
- Dễ dùng! Nó thường được bố trí ở những đoạn đường cong, xe cộ bất kể loại nào đến đó muốn rẽ bắt buộc phải giảm tốc, do vậy người điều khiển dễ dàng tính toán để kích hoạt bắn.
- Chọn mục tiêu. Do có người điều khiển nên loại trừ được thương vong dân sự như mìn hay bẫy thường. Thậm chí trong 1 đoàn xe quân sự, có thể chọn ra mục tiêu có giá trị cao nhất để đánh, chẳng hạn xe chở sĩ quan.
- An toàn cao. Liều phóng B40 có nhược điểm khi bắn phun ra khói rất đặc trưng, nên thường gây nguy hiểm do làm lộ vị trí xạ thủ. Ở trường hợp này thì điều đó lại là ưu điểm. Trong lúc lính Mỹ hay VNCH xả đạn như mưa vào nơi có khói tỏa ra thì du kích ở chỗ nấp chỉ việc cắt dây và ôm bộ kích nổ chuồn êm. :v
Đây cũng là loại bẫy thuộc diện khó phát hiện nhất, vì trong khoảng 150 m hai bên vệ đường đều có thể bố trí nó. Hơn nữa khác với mìn hay lựu đạn gài, bẫy B40 không thể gỡ được (du kích quan sát thấy bị lộ là kích hoạt luôn, bắn trượt cũng đủ dọa đối phương khiếp vía). Một người có thể điều khiển nhiều bẫy, tạo cảm giác bị số đông phục kích (vì bình thường mỗi tiểu đội "Việt Cộng" có một khẩu).
Nhận xét
Đăng nhận xét