CR7
[Tản mạn]
Trọng tài Jonas Eriksson nổi hồi còi kết thúc trận bán kết Euro 2016. Xứ Wales gục ngã, Bồ Đào Nha vỡ òa. Hai câu chuyện cổ tích đang đi theo những ngã rẽ thật khác nhau sau 90 phút tại Stade des Lumieres. Người tạo nên sự khác biệt ấy không ai khác ngoài một gã ăn mừng theo kiểu siêu nhân và thích tỏa sáng trong những thời điểm chịu nhiều áp lực nhất. Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Cristiano Ronaldo chính là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời nước Pháp đêm qua.
Suốt những ngày qua, dư luận hào hứng khi đưa Ronaldo và Bale lên bàn cân. Người ta nói đó là cuộc chiến giữa hai ngôi sao sáng nhất Dải ngân hà, là cuộc so tài “Fast n Furious” của những siêu xe hàng đầu thế giới. Cuộc chiến để khẳng định cái tôi, và cuộc chiến để gánh vác cả dân tộc. Tất cả chờ đợi vào một màn tỉ thí đỉnh cao trên sân cỏ, nhưng rồi chỉ có một người đáp lại lời thỉnh cầu của người hâm mộ.
Một cú đánh đầu đầy uy lực mở tỷ số, một pha sút bóng tạo điều kiện để Nani nhân đôi cách biệt, Ronaldo kết liễu xứ Wales chỉ trong vỏn vẹn 3 phút, và kết liễu luôn cả những lời so sánh anh với Gareth Bale. Cú dậm nhảy đánh đầu của Ronaldo giúp anh cân bằng thành tích với bậc tiền bối Platini. Nhưng trên hết nó làm người ta nhớ tới khoảnh khắc khi anh lái bóng vào lưới Petr Cech ở Moscow 2008, hay khi anh biến người đồng đội Evra trở nên nhỏ bé trong ngày gặp lại Man United năm 2013.
BLV Quang Huy đã từng nhận xét rằng bàn thắng của CR7 ở sân Luzhniki mô tả hoàn hảo câu slogan của Olympic: “Nhanh hơn, cao hơn, mạnh hơn”, và hôm qua bàn thắng của người đội trưởng còn giúp cho khoảng cách giữa Bồ Đào Nha và chiếc cúp bạc Euro gần hơn bao giờ hết.
12 năm trước, Ronaldo đã khóc tức tưởi sau trận chung kết Euro 2004, để rồi cái đêm oan nghiệt tạ Da Luz ấy ám ảnh anh giống như một lời nguyền. Sau 12 năm trắc trở, lần đầu tiên Ronaldo mới lại được tận hưởng dư vị của một trận chung kết cùng Bồ Đào Nha. Không còn là hình ảnh một cậu bé được ông thầy Scolari vỗ về nữa mà thay vào đó là một thủ lĩnh của đoàn quân áo bã trầu. Tỏa sáng trong trận quyết đấu với Hungary, tạo điều kiện để Quaresma kết liễu Croatia, thuyết phục Moutinho trong loạt đấu súng với Ba Lan và tự tay đưa xứ Wales về nước. Người ta có thể chê bai về cái cách Bồ Đào Nha đi tới trận đấu cuối cùng, nhưng không thể phủ nhận những gì mà Ronaldo đã làm cho tập thể ấy.
Người Pháp vốn lãng mạn và đầy mơ mộng, nhưng có lẽ giấc mơ hoang đường nhất giờ đây lại thuộc về người Bồ. Họ có một đội hình không hoàn hảo và một lối chơi không thuyết phục, nhưng chẳng hề gì, vì họ vẫn còn Ronaldo. Pháp đã từng khiến Bồ Đào Nha của Luis Figo dừng bước cay đắng ở bán kết Euro 2000, Đức cũng vừa khiến Seleccao phải rời World Cup 2014 ngay từ vòng bảng. Nhưng có lẽ lúc này đây, người Bồ chẳng hề thấy nao núng khi người hùng của họ vẫn ăn mừng một cách đầy kiêu hãnh phía góc sân.
Nhận xét
Đăng nhận xét