CGV, nước mắt Ngô Thanh Vân và "Thế lực khách trú"

CGV, nước mắt Ngô Thanh Vân và "Thế lực khách trú"

Giọt nước mắt của Ngô Thanh Vân một lần nữa cho thấy chúng ta đã "thua trên sân nhà" trước những người "khách trú" đến từ Hàn Quốc. Nhưng nước mắt, hay nhiều nước mắt hơn nữa, không giải quyết được chuyện gì cả.

1 - Bạn có biết cuộc tẩy chay kinh tế đại quy mô đầu tiên ở Việt Nam đến vào lúc nào không? Tận những năm đầu của thế kỷ trước cơ, khởi đi từ Sài Gòn, rồi lan đi cả nước. Các bạn tàu sang nước ta làm ăn, từ kinh tế, thương mại đến nông dân, ngư dân và cả... xã hội đen. Vậy mà ngành nào họ cũng vượt ta. Họ lập bang hội, cưới vợ sinh con, phát triển tư bản, không chuyện gì không làm. Thế là khách lấn chủ, từ chỗ ăn nhờ ở đậu, họ mọc rễ và khiến dân ta phải làm thuê cho họ.

Cuốn sách "Thế lực khách trú" của Đào Trinh Nhất ra đời trong thập niên 1920 nói về vấn đề đó. Ông vạch ra sự cần thiết trong việc mở cuộc di dân vào Nam Kỳ, trước là kềm hãm sự phát triển của các bạn tàu, sau là tạo dựng một sự cân bằng về kinh tế, chính trị. Ngày ấy, sách vừa in ra đã bị mua sạch, thì ra là các bạn ba tàu nghe hơi nên phục sẵn ở nhà sách, mang về nhà đốt, không cho dân ta đọc.

2 - Bây giờ, Việt Nam đang đối mặt với một anh chàng "khách trú" khác đến từ Hàn Quốc. Rạp họ mạnh nhất Việt Nam, nhạc của ta bị ảnh hưởng bởi họ, dân ta đi xe của họ, đi siêu thị của họ, ăn thực phẩm của họ còn chị em thì dùng mỹ phẩm của họ. Hàn Quốc không khôn lỏi như các anh ba tàu, họ cạnh tranh sòng phẳng, đúng luật. Việt Nam xuất người sang Hàn Quốc làm cu li cho họ, họ xuất người sang đây làm sếp của ta. Đấy thật sự là một nỗi hổ thẹn.

Nhưng cách chúng ta ứng xử với nỗi hổ thẹn ấy mới là vấn đề. Người kém cỏi "blame the world", người rắn rỏi "change the world". Chính là anh chàng Thành Bùi từng xấu hổ khi mình là người Việt  nói với tôi câu đó. Để chống lại cuộc xâm lăng văn hóa ấy, không có cách nào khác là phải tự mình mạnh lên. Bởi vì trước là Trung Quốc, sau là Hàn Quốc, tất cả vì chúng ta yếu, nên mới "thua trên sân nhà", mới để "khách trú" sai sử. Vậy thì nếu ta không tự mạnh lên, kiểu gì cũng sẽ có một quốc gia khác cưỡi lên dân tộc ta. Phim ảnh cũng chỉ là một phần nhỏ. Thế nên liên minh các rạp Việt Nam có kiện CGV, người xem có tẩy chay CGV thì chỉ càng nói lên cái thảm hại của ngành giải trí của nước ta trước các bạn "khách trú" Hàn quốc mà thôi.

3 - Cô Thanh Nga, trong tuồng "Bên cầu dệt lụa" đã hát: "Người sinh ra phải đâu đợi chờ căn phần. Cần kiên tâm đấu tranh giựt giành mong đợi. Vì hạnh phúc phải do tay người dựng gầy. Đừng mơ ước không thể đợi trời cho".

Làm phim tốt lên đi nào. Hãy nhìn vào thành công của Trúng Số, Em là bà nội, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh... để thấy một bộ phim tốt là bộ phim chạm được vào cảm xúc của khán giả. Chi phí sản xuất cao ngất ngưởng cũng chỉ để phục vụ cái cốt lõi ấy mà thôi. Không chạm được vào khán giả, phim chỉ là cái trưng trổ bề ngoài để che đậy cái sơ sài bên trong. Khán giả giờ họ không khờ đâu.

Tư bản giãy chết có câu "Too good that they cannot ignore". Tấm Cám mà tốt, CGV năn nỉ BHD cho họ chiếu, vì họ cũng cần doanh thu để nuôi bộ máy của họ, để bù cho những khoản đầu tư không sinh lợi của họ. Còn Tấm Cám không tốt, nghĩa là bạn đánh mất lợi thế về sản phẩm khi thương thuyết. Bạn thua trong thương thuyết, xong bạn quay sang quy chụp người thương thuyết của bạn là xấu chơi. Ơ, thế thì chữ "thương thuyết" không có trọng lượng gì sao?

4 - Tôi là người ủng hộ phim Việt tuyệt đối. Tôi xem "Áo lụa Hà Đông" ba lần, "Đường đua" hai lần, "Tèo Em", "Thần tượng" ba lần. Tôi xem "Huyền thoại bất tử", "Yêu" trong cái rạp không có ai. Nhưng tôi không trưng cao ngọn cờ "ủng hộ phim Việt". Sự ủng hộ nếu có, không đến từ những lời kêu gọi. Với cá nhân tôi, đấy là sự góp ý chân thành. Hay khen, dở chê, để mong mọi thứ tốt hơn.

Hơn 10 năm trước, Ngô Thanh Vân và Thành Lộc xuất hiện trong TVC quảng cáo đáng nhớ của Yahoo. Nàng vào vai Tấm, Thành Lộc vai mẹ ghẻ, Minh Béo vai bụt. Sau hơn một thập kỷ, Yahoo đã chết, Minh Béo vào tù, Thành Lộc trở thành bụt, thứ duy nhất kết nối có lẽ là tiếng khóc của Ngô Thanh Vân. Chỉ có điều Bụt không hiện lên giúp cô thuyết phục CGV.

Và Bụt sẽ không hiện lên với bất kỳ ai. Ta phải cứu lấy chính mình thôi. Ta không "chết" vì khách trú, ta chết vì chính ta quá yếu!!!

Sưu tầm,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến