Khi người ta già
Khi người ta già, người ta thường buồn và nuối tiếc vì những câu chuyện cũ đã quá vãng, còn người trẻ thì buồn nhiều hơn những điều chưa xảy ra hoặc sẽ không xảy ra. Người trẻ dễ buồn phiền vì những điều nhỏ nhặt, dễ cô đơn giữa những rộng dài của năm tháng.
Là lạc lõng khi đứng giữa chốn đông người, thấy lòng nguội lạnh khi có bao nhiêu bàn tay muốn nắm lấy. Là cảm giác loay hoay, không lối thoát trong chính thế giới của riêng mình. Lúc đó chúng ta nhận ra cô đơn với chính mình thật đáng sợ.
{Tôi không sợ cô đơn – Góc Trái Tim}
Nhận xét
Đăng nhận xét