VietNam cộng hoà
Hai tổng thống Lon Nol và Nguyễn Văn Thiệu có nhiều điểm chung: cùng là đồng minh thân cận của Mỹ, cùng lên nắm quyền sau đảo chính, cùng chống lại Việt Nam dân chủ Cộng hòa và đồng minh, cùng suy yếu khi người Mỹ cắt giảm viện trợ và buộc phải ra đi trong thất bại vào tháng 4 năm 1975. Lon Nol rời Phnom Penh ngày 17/4, Thiệu rời Sài Gòn ngày 25/4.
Tuy nhiên ngay từ ngày 2/4/1975, trên báo Lao Động đã có bài thơ châm biếm đề "Thư Thiệu gửi Lon Nol" đoán chính xác việc này. Tác giả lấy bút danh Hoàng Kỳ.
Đôi ta vận đã mạt rồi
Nước non man mác, ngậm ngùi lòng đau
Nhớ từ thuở cùng nhau gặp hội
Hưởng bơ thừa sữa thối nhà Sam
Cũng từ một chức võ quan
Lên ngôi "tổng thống" đàng hoàng như ai
Chủ cung cấp tiêu xài mặc sức
Lại tha hồ khoét đục của dân
Nghề buôn lậu, lắm tay chân
Kinh doanh thêm có phu nhân trổ tài
Khi khốn khó kêu nài ông chủ
Tòa Bạch Cung ấp ủ niềm vui
Ngờ đâu lửa giận ngút trời
Tình thầy, cảnh tớ đến hồi gian nan
Kinh tế Mỹ điêu tàn mạt vận
Cả tớ thầy lận đận, long đong
Thôi còn chi nữa mà mong
Số tiền viện trợ đừng hòng ngửa tay
Việc chính trị mỗi ngày bê bối
Thêm phong trào chống đối dâng cao
Tình hình quân sự lao đao
Tây Nguyên, Đà Nẵng nháo nhào rút lui
Cảnh chú cũng bùi ngùi thêm nỗi
Xó Phnom Penh chống chọi ươn hèn
Đã từng chết hụt bao phen
Vòng vây siết chặt, bốn bên nghẽn đường
Nghĩ tình cảnh thảm thương trong dạ
Thương chú Lon, thương cả thân mình
Nhìn gương Nhu, Diệm mà kinh
"Cá nằm trên thớt", sự tình đáng lo
Đợi đến lúc diễn trò thay ngựa
Lũ chúng mình quậy cựa làm sao?
Há đành đợi cú "nốc ao"
Ba mươi sáu chước, chước nào là hơn
Chung cảnh ngộ, Lon Nol chú hỡi
Có đi Tây xin đợi nhau cùng
Đôi ta thế cũng yên hùng
Nhận xét
Đăng nhận xét