Cho ta đi cùng em thôi
cho ta đi cùng em
qua mùa trút nắng
con đường màu xanh
cây khô run những cành
tóc mờ phai nhân ảnh
cho ta đi cùng em
ngày nghiêng bóng lạnh
qua những mặt người lệch
qua những miệng người xiêu
câu yêu vẫn mềm như liễu
êm như ráng chiều
cho ta đi cùng em
nhẹ như cánh diều
thoảng qua gió một mảnh trời đã vỡ
mười hai kiếp tu thiền
mới làm nên duyên nợ
sá gì để lỡ luân hồi
cho ta đi cùng em thôi
buồn-vui mấy bận
được-mất cũng cam
một đời đi khắp nẻo nhân gian
hay là nằm xuống
cùng nhau
bể dâu ngút ngàn.
- Cho ta đi cùng em thôi | Thụy Nguyên
Nhận xét
Đăng nhận xét