Trong About Time, tôi thích nhất là cảnh đám cưới của Tim và Mary
Trong About Time, tôi thích nhất là cảnh đám cưới của Tim và Mary.
Đó là khi bên trong nhà thờ tổ chức hôn lễ, bên ngoài sấm nổ đì đùng, báo hiệu một cơn mưa thật lớn.
Đó là đám cưới tại gia - như Tim mong muốn. Đó là đám cưới sẽ chơi bản IL Mondo - dị hợm và kỳ lạ - như Tim cần.
Đó là đám cưới có gã chủ hôn phải là người địa phương có răng vàng và lông mày thật rậm - như Tim yêu cầu.
Mary bước vào lễ đường và nói: "Đúng ý anh muốn nhé."
Thế rồi, là cơn mưa tới, là gió thật mạnh, là người bị tốc váy, ướt nhẹp, ngã lên ngã xuống vì đường trơn. Thậm chí, cả chỗ ăn chơi nhảy múa cũng vì mưa và đổ sập
Nhưng rồi họ vẫn cười, vẫn có nụ hôn như thế kia.
Là một cảnh phim đáng nhớ và thật cảm động. Tức là, tôi biết phải nói thế nào nhỉ, liệu rằng chúng ta có đủ yêu thương để bên nhau cả những lúc giông bão và ngớ ngẩn đến như vậy không? Rằng khi đám cưới của tôi hay bạn tôi, hay của riêng các bạn, chỉ một sơ suất nào đó liệu có để nó kém vui đi?
Tôi không có câu trả lời của riêng mình. Chỉ là mỗi lần tôi có điều kiện để xem lại About Time, với những người bạn, hay chỉ một mình. Đoạn phim này luôn khiến tôi hạnh phúc như lần đầu.
Có lẽ, một phần trong tôi, ngây ngô như nhân vật cậu Raymond - chuyên mặc quần áo thật đẹp, ngồi yên lặng, yêu tất cả mọi người.
Và hay quên.
From BeP
Nhận xét
Đăng nhận xét