Dune: Alia Atreides
Alia Atreides là em gái của Paul Atreides, con của Công tước Leto và Lệnh bà Jessica. Cô được sinh ra 8 tháng sau khi Leto qua đời trong đợt phục kích của nhà Harkonnen; tuy nhiên trong quá trình mang thai, do Jessica đã uống Nước Sự sống (chiết xuất tiết ra từ sâu cát khi nó chết đuối) và trải qua ‘thống khổ hương dược’ để có được thị kiến và kí ức của tổ tiên, mà Alia đã thức tỉnh ngay từ trong bụng mẹ. Chưa có đủ nhân cách vững chãi, sự thức tỉnh đem lại khả năng ngoại cảm, nhưng rất dễ dẫn đến viễn cảnh bị ám bởi tổ tiên sau này, gọi là ‘abomination’ (tạm dịch: kẻ đáng nguyền rủa).
Alia được sinh ra và lớn lên trong cộng đồng Fremen, ngay từ nhỏ cô bé đã sở hữu tâm trí của một người trưởng thành. Trong đợt lính Sardaukar đột kích cộng đồng Fremen và giết chết con trai cả của Paul và Chani, Alia tự để bị bắt đi, vì không dám đối mặt với Paul khi anh trai trở về. Tại Arrakeen, Alia bị bắt giữ, nhưng cô bé bốn tuổi không hề nao núng, ngang nhiên đấu khẩu với Hoàng đế Shaddam IV và xâm nhập vào tâm trí Mẹ Chí tôn Mohiam. Trong trận đánh cuối cùng, khi Paul dẫn quân Fremen tấn công Arrakeen, nhân lúc hỗn loạn, Alia Atreides cũng thừa cơ trốn thoát sau khi sử dụng một lưỡi kim độc gom jabbar để giết chết nam tước Harkonnen, rồi đi khắp chiến trường, cầm dao giết tất cả những kẻ thù bị thương và đánh dấu thi thể chúng cho các đội đi thu nước.
Năm Alia mười sáu tuổi, khi Paul đã là Hoàng đế tối cao thì Alia cũng là một vị nữ thánh được người dân tôn thờ và dựng đền, gọi là Thánh Alia Con Dao (St. Alia the Knife) do chiến công trong trận Arrakeen. Giai đoạn này tâm trí Alia vẫn còn ổn định, thường xuyên tham gia vào chuyện chính trị của anh trai. Cô nảy sinh tình cảm với ghola Hayt, là bản sao của Duncan Idaho - kiếm sư của Paul thời trẻ, đã được giáo phái Tleilaxu hồi sinh từ cõi chết và dâng lên Paul như một món quà, một ‘con ngựa thành Troy’ để thừa cơ ám sát Paul khi được lệnh. Mặc dù cuối cùng âm mưu sử dụng Hayt của người Tleilaxu không hiệu quả, anh ta đem lòng yêu Alia và khôi phục lại trí nhớ của Duncan Idaho, nhưng cuối cùng thì Paul vẫn phải tự mình đi vào sa mạc sau khi bị mù bởi tác động của bom thạch thiêu, do theo truyền thống của người Fremen, những người mù sẽ bị bỏ lại nơi sa mạc. Chani cũng đã qua đời sau sinh, Alia lên làm nhiếp chính và giám hộ cho hai đứa con mới sinh của Paul: Leto II và Ghanima. Ngay sau đó, Alia ra lệnh cho Stilgar thủ tiêu Mẹ Chí tôn Mohiam, Hoa tiêu Edric của Hiệp hội Không gian và những kẻ khác đã tham gia âm mưu hãm hại anh trai mình, chỉ tha mạng cho Irulan do cô ta hối hận và thề sẽ một lòng chăm sóc cho hai đứa trẻ nhà Atreides.
Dưới triều đại nhiếp chính của mình, chín năm sau, Alia đã thực sự rơi vào trạng thái ‘bị nguyền rủa’. Cô bị ám bởi kí ức và giọng nói của ông ngoại là Nam tước Harkonnen. Alia xây dựng triều đại dưới dạng thần quyền, đầy tham vọng và đam mê quyền lực. Những người chống đối như lệnh bà Jessica, Duncan Idaho - lúc này đã cưới Alia, và hai anh em Leto và Ghanima đều có những toan tính khác nhau để chống lại Alia. Cuối cùng, đứng trước một Leto Atreides đã thức tỉnh thị kiến và nhập thể với sâu cát, Alia đã đấu tranh mãnh liệt với giọng nói của Nam tước trong đầu để không làm hại hai người cháu. Cô kết thúc cuộc đời bi kịch của mình bằng việc nhảy lầu tự vẫn. Diễn biến cụ thể của giai đoạn nhiếp chính sẽ được kể chi tiết hơn trong bài viết sau.
Nguyên tác: ‘Dune’ (1965), ‘Dune Messiah’ (1969), ‘Children of Dune’ (1976) - Tác giả: Frank Herbert
Artwork: Chitobein | DeviantArt
Nhận xét
Đăng nhận xét